Hai người không dám chạy ra quá xa. Dù sao, từ lúc bọn hắn mai phục Long Hạo đến bây giờ, Long Hạo vẫn chưa từng xuất hiện. Không biết Long Hạo hiện tại đã chạy đi đâu, hay là hắn cũng bị thương, cần khôi phục! Bất kể như thế nào, hiện tại, tăng cường thực lực là lựa chọn tốt nhất mà bọn họ nên làm! Hai người tìm được nơi trú quân của Địa Ma, liền giết sạch Địa Ma ở bên trong. Bạch Lam lẩm bẩm: "Ta có một loại dự cảm xấu, chúng ta trước hết về Kim Vũ Môn đi?" "Bạch Lam, ngươi chừng nào lại trở nên nhát gan như thế? Chẳng lẽ ngươi sợ Long Hạo sao? Chúng ta cách nơi trú quân của Kim Vũ Môn gần như vậy, dù là Long Hạo có đến đây, chúng ta cũng có cơ hội có thể trở về. Đến lúc đó, chúng ta còn cần sợ hắn hay sao?" Trên mặt Chu Dũng lộ vẻ khinh bỉ. "Chu Dũng, lần trước chúng ta mai phục Long Hạo, nhưng chúng ta vẫn đã thua, ba đồng bạn bị hắn giết chết. Hơn nữa, tung tích của Ninh Nhã hiện tại vẫn không rõ, chúng ta cũng không biết nàng còn sống hay đã chết. Bây giờ, tốt nhất là chúng ta nên che dấu. Chỉ cần chúng ta vào được Kim Vũ Môn, về sau muốn báo thù, chưa hẳn không thể!" Bạch Lam lắc đầu, nói. "Ngươi nếu nhát gan như vậy, ngươi tự mình trở về đi, ta sẽ không trở về. Ta muốn giết càng nhiều Địa Ma, đạt được thêm nhiều Công Trạng Văn hơn nữa!" Chu Dũng lập tức nói. "Nếu thế, ta sẽ tự mình đi về. Nếu ngươi gặp được nguy hiểm gì, nhớ phải liên hệ với ta. Ta sẽ để cho những đại nhân ở Kim Vũ Môn ra tay cứu viện ngươi!" Bạch Lam liền lập tức nói. Chu Dũng có chút ngoài ý muốn nhìn Bạch Lam, nói: "Bạch Lam, xem ra ngươi có tình có nghĩa hơn so với trong suy nghĩ của ta. Ngươi yên tâm đi, ta không có việc gì!" Bạch Lam không nói nhiều, quay người rời đi. Chỉ là, lúc hắn xoay người, khóe môi của hắn vểnh lên, lộ ra một nụ cười âm trầm. Chu Dũng ở chỗ này, Bạch Lam có thể tránh Long Hạo được rồi! Chu Dũng tiếp tục đi thẳng, hơn nữa còn thả ra vài con Linh Trùng. Dù hắn nói chuyện rất nhẹ nhàng, nhưng hắn cũng không hề coi thường, thực cẩn thận hành động. Hắn cũng không muốn thật sự phải đối mặt với Long Hạo. Không bao lâu, Linh Trùng của Chu Dũng phát hiện một bóng dáng to lớn bay qua. Là Lôi Long ba đầu! Chu Dũng nằm mơ cũng sẽ không quên, chủ nhân của con rồng này là ai. Cho nên, khi hắn nhìn thấy con rồng ba đầu này, hắn lập tức xoay người bỏ chạy. "Chu Dũng, ngươi muốn chạy đi đâu?" Một giọng nói lạnh như băng truyền đến. Giọng nói này, không chỉ làm cho Chu Dũng dừng bước, mà còn khiến hắn chạy nhanh hơn. Sau khi hắn chạy ra được một khoảng cách, lập tức bóp nát ấn phù, trở về doanh địa của Kim Vũ Môn. Nhìn thấy thế, sắc mặt Lương Kỳ liền khó coi, hắn hỏi: "Long Hạo, hắn đã trốn, làm sao bây giờ?" "Chu Dũng rất thông minh, vừa nhìn thấy ta liền lập tức chạy, còn bóp nát ấn phù. Hắn làm như thế, là để tránh không bị Tiểu Cấm Cố Quyết của ta công kích!" Long Hạo thấy thế, hắn cười lạnh một tiếng nói: "Nhưng hắn có thể chạy tới một nơi mà thôi!" "Long Hạo, ngươi sẽ không thật sự định xâm nhập doanh địa của Kim Vũ Môn đấy chứ?" Phong Chuẩn biến sắc, nói. "Không sai, các ngươi không cần đi theo ta. Lần này, ta đi một mình!" Long Hạo nói ra. Hai người nghe thế, trong lòng của bọn họ đều run lên. Lần này, Long Hạo định một người đi báo thù? Lương Kỳ lập tức nói: "Long Hạo, ta đi với ngươi!" "Không sai! Long Hạo, ngươi trợ giúp chúng ta không ít, lần này, dù người của Kim Vũ Môn muốn ra tay, chúng ta cũng sẽ giúp ngươi!" Phong Chuẩn nói ra. "Không, Lương Kỳ, Phong Chuẩn tiền bối, các ngươi không thể ra tay. Các ngươi còn có cơ hội gia nhập Kim Vũ Môn, mà ta muốn giết Chu Dũng cùng Bạch Lam, là vì trừ bỏ hai cái tai hoạ ngầm này. Ta một mình hành động mới là tốt nhất!" Long Hạo lắc đầu giải thích. Hai người nghe liền hiểu, ý của Long Hạo là không muốn liên lụy bọn hắn. Lần này, mối thù của Long Hạo cùng Chu Dũng, Bạch Lam, đã đến mức không thể nào hóa giải được. Hai người kia muốn giết Long Hạo, còn không chỉ một lần. Long Hạo nhất định phải giết hai người này! Phong Chuẩn, Tiêu Tiêu, Minh Nhược, Lương Kỳ đều rời khỏi lưng của Long Lôi. Long Hạo lập tức đi tới doanh địa của Kim Vũ Môn. Trong khu doanh địa này, có năm vị võ giả cấp Thần Biến Cảnh. Nhưng mà võ giả thường trú, chỉ có một vị mà thôi. Bốn người Phong Chuẩn liếc nhau, chỉ nghe Tiêu Tiêu nói: "Long Hạo đại nhân lần này muốn trở lại doanh địa của Kim Vũ Môn. Hắn trợ giúp chúng ta nhiều như vậy, chúng ta tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn!" "Tiêu Tiêu nói không sai. Chúng ta cũng trở lại doanh địa của Kim Vũ Môn đi thôi. Nếu hắn thật sự gặp được nguy hiểm, chúng ta hẳn là giúp hắn một tay!" Minh Nhược nói. Bốn người thống nhất ý kiến, đồng thời chạy về khu doanh địa của Kim Vũ Môn. Trong doanh địa của Kim Vũ Môn, thỉnh thoảng có người bóp nát ấn phù truyền tống trở lại. Lúc này, một bóng người xuất hiện ở đây, chính là Chu Dũng! Chu Dũng lúc này, sắc mặt tái nhợt. Hắn có cảm giác như mình mới trở về từ cõi chết vậy. Long Hạo cho hắn cảm giác được áp lực quá lớn, hắn mặc dù không chịu thừa nhận, nhưng thật sự hắn không dám đánh một trận với Long Hạo. Trận chiến trước đó, thực lực của Long Hạo quá mạnh, khiến trong lòng của hắn hết sức sợ hãi. Hơn nữa, Long Hạo còn có một con Cự Long rất mạnh, hắn sao dám đối mặt với Long Hạo? Chu Dũng lập tức lấy ra truyền tin ấn phù, gửi tin tức cho Bạch Lam. "Cái gì? Ngươi gặp Long Hạo? Ngươi bình an trở về rồi? Thật là quá tốt rồi!" Bạch Lam lên tiếng: "Nhưng, Long Hạo chẳng lẽ không đuổi theo ngươi sao?" "Nơi này chính là doanh địa của Kim Vũ Môn, Long Hạo dù có thực lực mạnh hơn nữa, hắn làm sao dám làm càn ở nơi này? Nơi này có võ giả Thần Biến Cảnh đóng giữ!" Chu Dũng nói. Ngay khi câu nói này của Chu Dũng vừa dứt, một giọng nói lạnh lẽo đến cực điểm vang lên sau lưng hắn: "Chu Dũng, ngươi thật sự nghĩ rằng, chỉ cần về tới đây, ta sẽ không đối phó được với ngươi sao?" Long Hạo cưỡi rồng mà đến, như thể thiên thần giáng thế. Trong mắt Long Hạo tràn ngập sát ý. Chu Dũng vừa quay đầu lại, sắc mặt của hắn kinh sợ. Long Hạo thật sự đuổi tới nơi này! Sao có thể? Long Hạo điên rồi sao? "Chu Dũng, dù ngươi trốn về đây, ta cũng sẽ giết ngươi. Ai cũng không thể cứu được ngươi!" Long Hạo nói xong, chỉ thấy ba đầu rồng của Long Lôi đồng thời phun ra lôi điện, bắn về phía Chu Dũng. Chung quanh, tất cả mọi người đều sửng sốt. Bọn hắn thực không dám tim, người tên là Long Hạo này lại dám ra tay với Chu Dũng ở đây? Chỗ này chính là doanh địa của Kim Vũ Môn. Bất kể là ai, cũng không thể chiến đấu, đánh nhau ở đây. Long Hạo làm như vậy, là làm loạn quy củ, rất có thể sẽ bị Kim Vũ Môn trừng phạt! "Rầm rầm rầm!" Ba đòn công kích cũng không đánh trúng người Chu Dũng, nhưng lại làm nổ tung ở ngay gần người hắn. Chỉ thấy cả người Chu Dũng bị đánh bay ra ngoài. Trên người hắn, có rất nhiều chỗ bị nổ ra vết thương, thậm chí một chân bị nổ bay ra. Trong mắt Chu Dũng tràn đầy vẻ sợ hãi, Long Hạo đúng là thằng điên! Hắn muốn giết chết chính mình, hắn thật dám làm như vậy! "Long Hạo, dừng tay!" Một bóng người lúc này xuất hiện, cản ở trước mặt Chu Dũng, là Minh Trung.