"Long thúc thúc, dừng tay!" Long Hạo lập tức la lớn. Long Tử Bác đã sắp cầm trường thương đâm về phía Long Bảo Bảo, mà Long Bảo Bảo mở mắt trừng trừng, mặt ngây thơ mờ mịt. Long Tử Bác đâm ra một thương, hoàn toàn không có ý định nhẹ tay. Nếu đâm trúng Long Bảo Bảo, Long Bảo Bảo hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Long Tử Bác đâm ra một thương này, thật sự muốn giết chết Long Bảo Bảo! Dung Nham Cổ Long cũng không hiểu nổi, vì sao Long Tử Bác muốn làm như vậy. Mà Thanh Nhi la lớn: "Dừng tay, đừng thương tổn Bảo Bảo!" Long Tử Bác căn bản không để ý, thương của hắn lập tức sắp đâm xuyên đầu Long Bảo Bảo! Một thanh trường kiếm đâm ra, trong nháy mắt liền ngăn trở Long Tử Bác, đẩy lệch thương của hắn. Một thương này xẹt qua gương mặt Long Bảo Bảo, để lại một vệt máu trên làn da nhẵn nhụi của nàng. "Long Tử Bác, ngươi đến cùng muốn làm cái gì?" Long Hạo cau mày, nhìn chằm chằm Long Tử Bác. Lúc đầu, hắn quả thực có thêm rất nhiều thiện cảm với Long Tử Bác, nhưng bây giờ, Long Tử Bác lại ra tay với Long Bảo Bảo. Điều này khiến hắn cảm thấy vừa tức giận vừa thất vọng. "Không có gì, chỉ là ta muốn xem, nàng đến tột cùng có ẩn dấu thân phận hay không mà thôi!" Long Tử Bác bình tĩnh nói ra. "Ngươi kiểm tra xong chưa?" Long Hạo lạnh lùng nói. "Còn thiếu một chút, nhưng có lẽ không có cơ hội. Nhưng cô bé này chắc chắn không đơn giản, ngươi vẫn nên cẩn thận một chút!" Long Tử Bác nói xong, quay người lại, lập tức rời đi. Hắn cưỡi Dung Nham Cổ Long, tiến về tầng thứ ba. "Long Tử Bác, ngươi đến cùng đang suy nghĩ gì? Vì sao ngươi lại ra tay tấn công cô bé kia? Như thế không giống ngươi!" Dung Nham Cổ Long hỏi. "Ta chỉ muốn thăm dò xem cô bé kia đến cùng có năng lực đặc biệt gì không mà thôi!" Long Tử Bác bình tĩnh nói. "Nếu nàng không thể tránh thoát một thương này của ngươi thì sao?" Dung Nham Cổ Long lại hỏi. "Vậy nàng sẽ chết chắc! Đương nhiên, có Long Hạo ở chỗ này, ta cũng sẽ không giết được nàng. Hơn nữa, ta muốn để cho Long Hạo cảm thấy hắn thiếu nhân tình của ta. Lần sau gặp mặt, ta sẽ quang minh chính đại đánh bại hắn!" Long Tử Bác tiếp tục nói. "Tốt, lần tiếp theo, ta cũng sẽ khiêu chiến Long Viêm. Ta không tin, ta lại yếu hơn hắn!" Dung Nham Cổ Long sau khi nghe được, nó lạnh lùng nói. "Những con Địa Ma này có thể luyện hóa thành nguyên khí tinh khiết, rất thích hợp để chúng ta bổ sung. Lần này, chúng ta sẽ đi vào tầng sâu nhất, đối phó con Địa Ma mạnh nhất ở trong này!" Trong mắt Long Tử Bác tràn đầy chiến ý. Lần này, sáu vị thiên tài vây giết Long Hạo, có ba người bị Long Hạo giết chết tại chỗ. Mà Bạch Lam, Chu Dũng thì bị trọng thương trở về nơi trú quân của Kim Vũ Môn. Ninh Nhã không rõ tung tích. Yêu thú của sáu vị cường giả, Dạ Phong Lang trọng thương bỏ trốn, Long Bằng Điểu bị bắt sống. Sức chiến đấu của Long Tộc bên trong Thiên Long Bát Bộ Đồ quả nhiên không thể coi thường! Long Bằng Điểu nằm phục trên đất. Trong mắt nó tràn đầy vẻ tức giận cùng không cam lòng. "Long Bằng Điểu, ngươi là hồng hoang yêu thú, hậu đại của đại bàng điểu cùng Long Tộc. Với tiềm lực của ngươi, hoàn toàn không thua kém thượng vị Long Tộc. Nếu ngươi đồng ý thần phục ta, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!" Long Hạo lạnh lùng nói. "Ngươi mơ tưởng, ngươi chỉ là một nhân loại, còn muốn ta thần phục? Ngươi cho rằng ta sẽ đồng ý sao?" Long Bằng Điểu nghe được, nó khinh thường nói. "Nếu đã thế..." Long Hạo chớp mắt, cả người bộc phát ra sát khí mãnh liệt. Long Bằng Điểu có tốc độ nhanh kinh người. Nếu có thể thu phục Long Bằng Điểu, đối với Long Hạo mà nói, cũng thực có lợi. Mà Long Bằng Điểu cũng có thể nuôi dưỡng bằng Chân Long Thảo, về sau tiềm lực to lớn. Thu phục nó, là lựa chọn tốt nhất, so với giết chết nó có lợi hơn nhiều. Đương nhiên nếu nó không đồng ý, Long Hạo cũng chỉ có thể giết chết nó rồi thôn phệ. Như thế, cảnh giới của hắn cũng có thể tăng lên một phần! Long Hạo nghĩ như vậy, Cầm Cơ liền lên tiếng ngăn lại: "Long Hạo thiếu gia, ngươi đã tu luyện Tiểu Độ Hóa Quyết, nói không chừng có thể độ hóa nó. Nếu thế, nó sẽ trở thành nô bộc của ngươi!" "Cái gì?" Long Hạo nghe nàng nói thế, hắn không khỏi sững sờ. "Tiểu Độ Hóa Quyết, là một loại của Tiểu Tam Thiên Tiên Văn Kỹ, cũng là một loại năng lực Phật Môn thường xuyên sử dụng. Loại năng lực này có thể dùng để độ hóa người khác, khiến người khác quy thuận chính mình, chỗ tốt to lớn!" Cầm Cơ còn nói thêm. "Tốt, nếu như thế, ta liền để nó quy phục ta!" Long Hạo nghe vậy, trong mắt loé ra ánh sáng. Trên người của Long Hạo xuất hiện một tia phật quang, chiếu vào người Long Bằng Điểu: "Thiên hạ to lớn, duy ta vì phật, Long Bằng Điểu, ngươi nếu là quy thuận ta, ta liền tha cho ngươi khỏi chết!" "Tiểu Độ Hóa Quyết? Ngươi muốn độ hóa ta? Ngươi nằm mơ!" Long Bằng Điểu biến sắc. Long Bằng Điểu biết trong tộc Đại Bằng của mình, có rất nhiều tộc nhân mạnh mẽ bị người của Phật Môn độ hoá, biến thành thú cưỡi của Phật Môn. Đối với nó, Tiểu Độ Hóa Quyết đã đủ rồi. "Long Bằng Điểu, ngươi chẳng lẽ muốn chết hay sao?" Long Hạo vừa nói, Long Uy trên người liền tản ra ngoài. Bản thân Long Bằng Điểu liền có được huyết thống của Long Tộc, nó cảm giác được Long Uy của Long Hạo còn mạnh hơn cả Long Uy trên người nó, lại khiến nó sinh ra ý nghĩ muốn thần phục. Nhóm người Phong Chuẩn thấy cảnh này, cũng cảm thấy giật mình. Long Bằng Điểu mạnh như thế, bây giờ lại ngoan ngoãn nằm trước mặt Long Hạo, như thể không đứng lên nổi. Hơn nữa, Long Hạo lại muốn độ hóa Long Bằng Điểu. Nếu Long Hạo thành công, hắn sẽ có thêm một trợ thủ đắc lực nữa. Dù sao Long Bằng Điểu cũng là yêu thú cấp mười ba. Trọn vẹn một ngày một đêm, Long Bằng Điểu rốt cục thần phục với Long Hạo. Trên người của nó xuất hiện thêm một ấn ký có chữ "Vạn". Long Bằng Điểu nói: "Long Hạo thiếu gia, trước kia ta cứng đầu cứng cổ, cho nên mới phạm phải sai lầm lớn như thế. Mong là về sau có thể trợ giúp Long Hạo thiếu gia, đền bù sai lầm của ta!" Hiện tại, Long Bằng Điểu trở nên thực hiền lành, cũng làm cho những người ở chỗ này giật mình, không nghĩ tới sau khi bị độ hóa, nó sẽ biến thành như thế! Long Hạo tất nhiên rất vui vẻ. Nhưng hắn cũng đã đến lúc phải bế quan. Chờ sau khi hắn đi ra, hắn cần phải tìm Chu Dũng cùng Bạch Lam tính sổ! Những người khác cũng đi theo Long Hạo, Long Bảo Bảo thì chơi với đám Phệ Long Trùng của nàng. Vốn Long Hạo rất lo lắng đám Phệ Long Trùng sẽ gây bất lợi cho Long Bảo Bảo, hiện tại, bọn chúng cũng không có ý làm nàng bị thương, thậm chí còn nghe lệnh của nàng. Long Hạo tìm tới một chỗ tương đối bí ẩn, đưa Long Bằng Điểu vào Ngự Long Không Gian. Lần đầu đi vào Ngự Long Không Gian, Long Bằng Điểu không khỏi giật nảy mình, sợ hãi nói: "Thì ra Long Hạo thiếu gia có không gian kỳ dị thế này, khó trách ngươi có thành tựu như thế!" Long Bằng Điểu này cùng Long Đà coi như rất hợp nhau. Hai người coi như một nửa Phật Môn, cho nên Long Hạo cũng đem Long Bằng Điểu giao cho Long Đà. Hai con cự thú vừa trò chuyện, vừa dạo chơi khắp Ngự Long Không Gian.