Cát An An đâm ra một kiếm, phảng phất như một vị nữ võ thần, chỗ kiếm của nàng đến, kiếm quang liền bao trùm thân thể Kỷ Trúc. Lúc đầu Kỷ Trúc chính là người kiêu ngạo đến cực điểm, nàng sao có thể e ngại người khác khiêu khích, cho nên nhìn thấy Cát An An xuất thủ, nàng cũng không khách khí, đồng thời đâm ra một kiếm, thân ảnh hai vị nữ tử phiêu động, phảng phất giống như hai vị tiên tử. Chỉ là kiếm của hai nữ tử này, lại phát ra uy lực kinh khủng, mặc kệ là ai, đều là nhân vật có thực lực hết sức khủng bố, liền xem như ở đây có rất nhiều nam tử, cũng không được như các nàng. Kiếm kỹ của hai người đã có thể đạt đến tình trạng cửu phẩm chân võ kỹ, ở trong đệ tử ngoại môn, nữ đệ tử có thể cùng hai vị nữ tử này so sánh cũng không có mấy người. "Không tệ, hai vị sư muội này đều có tu vi rất tốt, về sau các nàng hẳn là có thể để cho một phe xem trọng!" Nhìn thấy Cát An An cùng Kỷ Trúc xuất thủ, trong mắt Ô Tu lộ ra ý cười. "Kỷ Trúc kia có là người của Thanh Trúc Hội, Ô Tu, ngươi biết không?" Sắc mặt Quảng Vũ bình tĩnh nói. "Cái gì? Những nữ nhân điên kia?" Ô Tu nghe được, sắc mặt của hắn không khỏi thay đổi. Ô Tu nói thế nào cũng là võ giả cấp bậc Hồn Hóa cảnh, nhưng thời điểm nghe tới ba chữ "Thanh Trúc Hội", sắc mặt cũng lập tức trở nên tái nhợt. Rất rõ ràng, tại trong khu vực đệ tử nội môn, Thanh Trúc Hội cũng không phải là một thế lực dễ trêu chọc! "Kỷ Trúc này có thiên phú và thực lực, bị Thanh Trúc Hội nhìn trúng cũng không kỳ quái, mà cuộc chiến đấu này, nàng còn chưa có sử dụng toàn lực!" Chỉ nghe được An Ninh bình tĩnh nói. Còn chưa có sử dụng toàn lực? Lời nói của An Ninh làm cho Ô Tu cùng Quảng Vũ đều có chút giật mình, hai người nhìn về phía giữa sân lần nữa, chỉ thấy Cát An An đã bị Kỷ Trúc áp chế rồi, hơn nữa trên mặt Kỷ Trúc còn tràn đầy vẻ khinh thường: "Cát An An, ngươi dựa vào cái gì có lòng tin đánh với ta một trận? Ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta!" Hiện tại Cát An An đã thừa nhận áp lực quá lớn, Kỷ Trúc cùng nàng đều là thập tinh Nạp Phách cảnh, nhưng mà thực lực bây giờ của Kỷ Trúc, so với nàng còn cường đại hơn nhiều, hiện tại kiếm pháp của Kỷ Trúc, đã có thể tuỳ tiện đem kiếm kĩ của nàng phá hủy. Cát An An chỉ cảm thấy cánh tay của mình tê rần, máu tươi đã từ bên trong miệng của nàng lóe ra, kiếm của Cát An An, thậm chí đã bắt đầu bất ổn rồi. "Thu tay!" Kỷ Trúc khẽ kêu một tiếng, kiếm quang chợt lóe lên. Cát An An chỉ cảm thấy cánh tay của mình tê rần, nàng đã cầm không được kiếm, kiếm của Kỷ Trúc đâm trúng cánh tay của Cát An An, cánh tay của nàng lập tức tràn đầy máu tươi, thanh kiếm kia bị đánh bay ra ngoài. "Cô cô!" Trong mắt Cát Lỵ Lỵ tràn đầy vẻ lo lắng. "An An tỷ!" Thanh Nhi cũng hô. Long Bảo Bảo mặc dù còn nhỏ, nhưng cũng biết Cát An An đang gặp phải nguy hiểm, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng có chút tái nhợt, một đôi mắt mang theo vẻ bối rối nhìn chăm chú. Cát An An đã bị đánh rơi kiếm, nàng che tay phải của mình lui lại, tất cả mọi người có thể nhìn ra được, hiện tại Cát An An đã thua! "Ta nhận thua!" Cát An An nói. Coi là như vậy, thực lực của Cát An An, vẫn còn làm cho những người khác chấn kinh, tầm mắt mọi người nhìn về phía Cát An An đều mang vẻ kính nể. "Cát An An sư tỷ, ngươi đã rất đáng gờm rồi!" "Không sai, Cát An An sư tỷ, coi như ngươi thua, ngươi vẫn là nữ thần của chúng ta!" "Cát An An sư tỷ liền xem như thua, cũng vô cùng xinh đẹp!" "..." Ánh mắt của những đệ tử này nhìn về phía Cát An An mang theo vẻ cuồng nhiệt, dù sao những đệ tử này cũng vô cùng thích Cát An An. Chỉ là lời nói của những đệ tử này, khiến cho trong lòng Kỷ Trúc có điểm không thoải mái, nàng so với Cát An An còn đẹp hơn nhiều, vì cái gì sẽ có người mê luyến Cát An An như vậy? Đây là lòng hư vinh của Kỷ Trúc đang bị quấy phá, chiến đấu giữa hai bên cũng nên kết thúc, chỉ có điều Kỷ Trúc lại không có ý tứ buông tha Cát An An, chỉ thấy trong mắt Kỷ Trúc lóe lên vẻ ác độc: "Cát An An, hôm nay ngươi không biết tự lượng sức mình, ta liền muốn để cho ngươi trả giá đắt!" "Ta đã thua, Kỷ Trúc, ngươi còn muốn làm cái gì?" Cát An An nghe thế, sắc mặt của nàng đại biến. "Ta muốn để ngươi vĩnh viễn kiếm cũng nắm không được kiếm!" Kỷ Trúc nói xong, chỉ thấy trước mặt của nàng chợt lóe lên kiếm quang, một kiếm này trong nháy mắt đã vụt tới trước mặt Cát An An. Tay phải của Cát An An tê rần, nàng hét thảm một tiếng, chỉ thấy ở trên tay phải của nàng, vậy mà xuất hiện một vết thương cực kì nghiêm trọng, Kỷ Trúc này, lại đem gân tay của nàng cắt đứt rồi! Khắp khuôn mặt của Cát An An đều là vẻ thống khổ, nàng không thể tin được Kỷ Trúc này lại ở trước mặt nhiều người như vậy hạ độc thủ! Ngay cả Quách Trường Thanh cũng không kịp phản ứng, Kỷ Trúc nhìn bề ngoài tuyệt sắc như vậy, nhưng lại là một kẻ ác độc, nữ nhân này, quá độc ác! Kỷ Trúc ngóc đầu lên, trên mặt của nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt: "Cát An An, đây cũng là kết quả khi dám đối nghịch với ta! Ngươi bây giờ đã biết chưa?" Kỷ Trúc đắc ý nhìn Cát An An một chút, thời điểm khi nàng nhìn thấy ánh mắt Cát An An không cam lòng cùng tức giận, trong nội tâm nàng càng thêm nổi giận: "Làm sao? Cát An An, ngươi tựa hồ không cam tâm, nếu là như vậy, chúng ta có thể tái chiến một trận!" Còn chiến? Tất cả mọi người cũng nhìn ra được, Kỷ Trúc là cố ý khó xử Cát An An, hiện tại Cát An An đã không có sức tái chiến, gân tay của nàng bị cắt đứt, thậm chí về sau cũng cầm kiếm không được, làm sao có thể tiếp tục ra tay? Trong mắt Cát An An lóe lên một tia sợ hãi cùng phẫn nộ, Kỷ Trúc này là cố ý, nhưng hiện tại nàng cả cơ hội chạy trốn cũng không có, cuộc chiến đấu này, thế nhưng là cho phép sinh tử chiến, chẳng lẽ nàng phải chết ở chỗ này sao? Nhưng Kỷ Trúc đã đâm kiếm ra, lần này còn là hướng tới trên mặt của Cát An An mà đâm tới, lần này, nàng muốn hủy đi tấm dung nhan thanh thuần xinh đẹp của Cát An An! "Đủ rồi, dừng ở đây đi!" Một bóng người xuất hiện ở trước mặt Cát An An, chỉ thấy hắn duỗi tay ra, đã bắt được một kiếm này. Người này chính là Long Hạo, Long Hạo bắt được kiếm của Kỷ Trúc, mà Kỷ Trúc thì không cách nào đem kiếm rút lại, một đôi mắt ác độc nhìn chằm chằm Long Hạo, trong con ngươi xinh đẹp của nàng toát ra hàn quang, chỉ thấy trên thân kiếm của nàng, lại phát ra một trận cuồng bạo kiếm khí, muốn đem Long Hạo đâm xuống. "Muốn ngăn cản kiếm của ta? Ngươi làm được sao?" Kỷ Trúc lạnh lùng nói. Thân thể Long Hạo không nhúc nhích, còn tất cả kiếm khí kia, toàn bộ đều bị bàn tay Long Hạo thôn phệ hết, Long Hạo lạnh lùng quát: "Cút!" Cả người Kỷ Trúc mang theo kiếm khí đột nhiên bị quật bay ra ngoài, có điều Kỷ Trúc cũng không có bị thương, nàng rơi xuống mặt đất, trong mắt mang theo vẻ khiếp sợ. Long Hạo căn bản nhìn cũng không thèm nhìn Kỷ Trúc một chút nào, hắn quay đầu lại bắt được cánh tay của Cát An An. Cánh tay của Cát An An nhận thương thế vô cùng nghiêm trọng, làm cho Long Hạo chau mày lại, trên mặt của Cát An An lộ ra nụ cười khổ, nàng nói ra: "Có phải là ta về sau không có biện pháp tiếp tục dùng kiếm hay không?" "Không cần lo lắng, nhất định sẽ có biện pháp!" Long Hạo nói, lấy ra một viên đan dược cho Cát An An ăn vào. Cát An An tạm thời không có khả năng tái chiến, cuộc chiến này, khẳng định xem như nàng chiến bại. "Long Hạo, ngươi can thiệp chiến đấu của ta?" Kỷ Trúc bất mãn nói. "Nàng đã nhận thua, ngươi vì cái gì còn muốn hùng hổ dọa người như vậy?" Long Hạo lạnh lùng nói.