Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 877: Tam Long chiến Tà Long

Chương 877: Tam Long chiến Tà Long


Cái gì?
Những người ở đây nghe được lời nói của Lãnh Minh Tà, đều giật mình. Trong lòng Thiên Tà mừng rỡ. Lần này không có Hàn Thính
Tuyết ngăn cản, hôm nay, Long Hạo nhất định phải chết. Còn có Long Viêm, Cốt Ngạo Thiên, Cực Hàn Cổ Long. Tất cả đều sẽ trở
thành thức ăn của nó!
Trong mắt Lãnh Minh Tà lóe ra ý lạnh, móng vuốt vỗ về phía Hàn Thính Tuyết. Một vuốt này, chỉ sợ nàng sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
Hàn Thính Tuyết muốn chạy trốn đều đã không kịp, cũng không có cơ hội. Hàn Thính Tuyết nhắm mắt lại, lại cảm giác có người đột
nhiên xuất hiện ở bên người nàng, bế nàng lên.
Oanh!
Mặt đất xuất hiện một cái hố sâu. Chỉ thấy, Long Trảo đã rơi xuống mặt đất, hơi chút nữa liền giết chết Hàn Thính Tuyết.
Người cứu Hàn Thính Tuyết, chính là Long Hạo!
"Các ngươi không thoát được đâu!" Lãnh Minh Tà nhìn chằm chằm Long Hạo, trong miệng lại phun ra một hơi Long Khí.
Long Hạo hô: "Cốt Ngạo Thiên, Long Viêm!"
Long Hạo không thể đối phó được với Lãnh Minh Tà, chỉ có thể gọi cứu binh. Cốt Ngạo Thiên cùng Long Viêm đồng thời cản ở trước
mặt Long Hạo, phun ra Long Khí. Mặc dù Long Viêm bị thương, nhưng bây giờ, nó còn có sức chiến đấu. Hai luồng Long Khí đồng thời
đụng vào Long Khí của Tà Long.
Ba luồng Long Khí đồng thời nổ tung. Nhưng Lãnh Minh Tà làm sao có thể buông tha Long Hạo cùng Hàn Thính Tuyết?
Lãnh Minh Tà lao ra từ đám nổ. Long Trảo của nó vung lên, một luồng hàn khí kinh khủng bắn ra. Lãnh Minh Tà căn bản không có ý
định buông tha Long Hạo cùng Hàn Thính Tuyết, còn muốn tiếp tục ra tay.
Long Viêm cùng Cốt Ngạo Thiên đồng thời lao ra. Hai con rồng một trái một phải, đồng thời công kích Lãnh Minh Tà. Một con vung ra
Long Trảo đỏ rực như lửa, một con vung ra Long Trảo toàn xương trắng. Lãnh Minh Tà lạnh lùng nói: "Cút ngay, hai con bò sát cũng
muốn ngăn cản ta?"
Lãnh Minh Tà lấy một địch hai, nghênh đón móng vuốt của chúng nó. Công kích của Long Viêm, Cốt Ngạo Thiên oanh vào người Lãnh
Minh Tà. Tiếc là vảy của nó hoàn toàn chặn lại công kích của cả hai. Móng vuốt của chúng nó tuy đâm vào vảy rồng của Tà Long,
nhưng lại không thể xâm nhập.
Long Trảo của Lãnh Minh Tà đã đập vào người Cốt Ngạo Thiên. Bộ xương trên người Cốt Ngạo Thiên xuất hiện từng vết rách. Dù thân
thể của nó cứng cáp hơn nữa, cũng không thể ngăn được đòn tấn công của Lãnh Minh Tà, bởi vì Lãnh Minh Tà quá mạnh!
Cùng lúc, Lãnh Minh Tà quay người lại. Đuôi của nó vung lên, quật vào người Long Viêm, cũng đánh gãy mấy phần xương cốt trong
thân thể Long Viêm.
Tà Long cấp 19, thực lực đích thực cường đại. Dù đồng thời đối phó với Long Viêm cùng Cốt Ngạo Thiên, cũng vẫn chiếm thượng
phong.
Long Hạo thực kinh ngạc. Thực lực của con Tà Long này đáng sợ đến mức này, dù là Cổ Long cấp 19, cũng không phải là đối thủ của
nó. Bởi vì con Tà Long này có quá nhiều thủ đoạn đặc biệt, lại có thể khắc chế các loại Long Tộc khác!
Hàn Thính Tuyết mặt ửng đỏ. Nàng chưa bao giờ bị người khác phái ôm như thế vậy, nhưng lúc này cũng không phải lúc để Hàn Thính
Tuyết thẹn thùng. Nàng lập tức nói: "Lam Lam!"
Cực Hàn Cổ Long đã xuất hiện sau lưng Tà Long, một hơi Long Khí lạnh lẽ phun ra. Hơi khí lạnh này, trong nháy mắt đã rơi vào người
của Lãnh Minh Tà.
Thân thể của Lãnh Minh Tà lập tức bị đông cứng lại. Long Trảo của Cốt Ngạo Thiên vỗ xuống mặt đất. Chỉ thấy dưới chân Lãnh Minh
Tà xuất hiện mấy chục móng vuốt xương trắng, trực tiếp túm lấy Lãnh Minh Tà, khiến nó không động đậy được.
Mà lúc này, Long Viêm đã ra tay. Trong miệng Long Viêm, một quả cầu lửa màu tử kim xuất hiện. Nếu như chiêu này của Long Viêm
oanh trúng Lãnh Minh Tà, liền xem như Tà Long cấp 19, cũng chưa chắc có thể chịu được.
"Vô dụng! Các ngươi không phải là đối thủ của ta!" Lãnh Minh Tà nói. Chỉ thấy, trẻn trán của nó xuất hiện một con mắt dọc. Quả cầu
lửa màu tử kim kia ngừng lại trước mặt nó, sau đó biến mất.
Tịnh Long Chi Lực!
Đây chính là chiêu mạnh nhất Tà Long dùng để đối phó Long Tộc!
Luốn khói đen không ngừng tuôn ra ngoài từ trong cơ thể của Lãnh Minh Tà. Những móng vuốt xương trắng kia đã bị nó tuỳ tiện phá
hủy, băng sương trên người nó cũng toàn bộ vỡ nát.
Trong miệng Lãnh Minh Tà phun một hơi Long Khí tới người Cực Hàn Cổ Long. Thân thể của Cực Hàn Cổ Long lập tức bị đánh bay ra
ngoài, mà Long Khí của Lãnh Minh Tà, thậm chí còn ngấm vào thân thể của Cực Hàn Cổ Long.
Cùng một thời gian, trong mắt Lãnh Minh Tà bộc phát ra hai tia sáng đỏ rực, nhào vào người Cốt Ngạo Thiên. Rất nhiều xương cốt trên
người Cốt Ngạo Thiên bị bẻ nát vụn.
Lãnh Minh Tà xông về phía Long Viêm. Ngọn lửa trong miệng Long Viêm phun về phía Lãnh Minh Tà, nhưng Lãnh Minh Tà lại không sợ
chút nào. Long Trảo của nó quạt vào đầu Long Viêm, đánh ngã Long Viêm trên mặt đất.
Long Hạo biến sắc. Phòng ngự, công kích và tốc độ của Lãnh MinhTà đều khủng bố như thế, liền xem như ba con rồng liên thủ, cũng
không phải là đối thủ của nó. Nếu cứ tiếp tục như thế, ba con rồng, rất có thể đều sẽ chết ở chỗ này.
Rõ ràng Hàn Thính Tuyết đã đánh cho Lãnh Minh Tà trọng thương, nhưng con Tà Long cấp 19 này, vẫn có thể lấy một địch ba. Thực lực
của nó so với con Tà Long trước đó chết trên tay Long Hạo còn mạnh hơn rất nhiều.
"Long Hạo, ta hiện tại không thể ra tay, nhưng có lẽ ngươi sẽ có cách!" Hàn Thính Tuyết ngưng trọng nói.
"Cái gì?" Long Hạo nghe thế, hắn có chút nghi hoặc nhìn về phía Hàn Thính Tuyết.
Hàn Thính Tuyết cắn răng một cái, chỉ thấy nàng lấy ra một viên hạt châu đen như mực. Nàng nói: "Trong khoảng thời gian này, ta lục
soát trong Tà Long Mộ, lấy được viên Tà Long Châu này. Nếu ta không đoán sai, thứ này là Long Khí do Thiên Tà Long luyện hóa ra. Uy
lực của nó, rất có thể đã tới Cửu Phẩm, thậm chí là Thập Phẩm Long Khí. Nếu ngươi khống chế được nó, có lẽ có thể đối phó con Tà
Long kia!"
Hàn Thính Tuyết lúc đầu cũng không muốn lấy hạt châu này ra ngoài. Nhưng hiện tại, nàng đã không có cách nào khác. So với hạt châu
này, nàng càng không muốn Cực Hàn Cổ Long cùng mình chết ở chỗ này.
Tà Long Phong Ấn có thể phong ấn thực lực của nàng một canh giờ. Một canh giờ, đủ để Hàn Thính Tuyết chết một trăm lần rồi!
Long Hạo nhìn thấy hạt châu này, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc. Viên hạt châu này, đúng là một món Long Khí. Bao quanh nó là hơi
thở của Long Tộc rất nồng nặc.
Mà trên tay Long Hạo, xuất hiện một thanh kiếm đen kịt. Long Hạo vung kiếm, đánh nát hạt châu này.
"Long Hạo, ngươi!" Hàn Thính Tuyết mặt tái mét.
Long Hạo không để ý đến Hàn Thính Tuyết. Chỉ thấy, hạt châu trước mặt Long Hạo xuất hiện dị biến. Chỉ thấy từng luồng sương đen
dũng mãnh trào ra, dần hoá thành hình rồng, phảng phất có một con rồng giấu ở trong đó.
Mà lúc này, trên thân ma kiếm của Long Hạo, xuất hiện một con rồng, há miệng nuốt chửng đoàn sương đen kia.
Sương đen không ngừng bốc lên, phảng phất đang giùng giằng. Nhưng Long Hồn trong ma kiếm của Long Hạo, lại thực tham lam. Dù
sương đen kia giãy dụa tới mức nào, cũng không thể thoát ly miệng của con rồng này.
Một màn này, khiến cho trong lòng Hàn Thính Tuyết trở nên kinh hãi. Ma kiếm của Long Hạo, lại còn có tác dụng kỳ diệu như thế.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch