Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 866: Long Hạo một quyền!

Chương 866: Long Hạo một quyền!


Trên thân kiếm của Phan Anh xuất hiện bóng dáng của một thiếu nữ mặc váy đỏ. Nhưng thiếu nữ này chỉ có nửa bóng người, cũng
không phải con người, mà là Khí Linh!
"Thanh Hồn Khí này của ta, là Thất Phẩm Hồn Khí, Xích Ảnh Kiếm. Nghe nói thực lực của ngươi rất mạnh. Nhưng cũng chỉ là như vậy
mà thôi! Phòng ngự Hồn Lực Hộ Giáp của ngươi, cũng chỉ thế này mà thôi!" Phan Anh khinh thường nói.
Long Hạo nhìn thấy vậy, nhưng cũng không để ý tới Phan Anh. Long Hạo vọt thẳng ra ngoài. Trên bàn tay hắn xuất hiện một ngọn lửa
đen kịt. Đầu nắm tay của hắn tại phảng phất như xuất hiện một nắm đấm lửa màu đen. Xích Diễm Hỏa Đế Quyền!
Nắm đấm này đánh ra ngoài, hướng thẳng về phía Đào Thạch. Sắc mặt Đào Thạch trở nên cực kỳ khó coi. Hai tay của hắn đẩy về phía
trước một cái. Chỉ thấy ngọn lửa đen kia nổ tung ở trước mặt Đào Thạch.
Oanh!
Cả người Đào Thạch bị ngọn lửa màu đen này oanh ra ngoài, không thể nào đỡ nổi. Hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Trong mắt Đào Thạch tràn đầy vẻ chấn động, Long Hạo sao lại mạnh như thế?
Ánh mắt của Long Hạo dừng ở một hướng khác. Đao của Đàm Đức chém vào trên người Long Hạo, nhưng lại không hề có tác dụng gì.
Đàm Đức giật mình. Công kích của hắn, lại không hề có tác dụng với Long Hạo?
Tay phải của Long Hạo lại hóa thành vuốt rồng, vỗ về phía Đàm Đức. Sắc mặt Đàm Đức tái đi, thanh đao Lục Phẩm Hồn Khí trên tay
hắn lập tức nghênh đón, nhưng một trảo này của Long Hạo, lại có thể mạnh mẽ bẻ gãy thanh Hồn Khí của Đàm Đức.
Hoang Vu Long Trảo đánh trúng trên ngực Đàm Đức, lực đập mạnh mẽ khiến cả người Đàm Đức bay ra ngoài. Máu thịt trên ngực hắn
nhanh chóng trở nên khô héo. Đàm Đức phát ra tiếng kêu thảm.
Ba tên võ giả Nhị Tinh Nạp Phách Cảnh, đều bị Long Hạo đánh cho nằm la liệt. Lúc này, ánh mắt họ nhìn về phía Long Hạo đều mang
theo vẻ sợ hãi. Sao thực lực của Long Hạo lại khủng bố như thế?
Mấy tháng trước, trong mắt họ, Long Hạo chỉ là sâu kiến mà thôi. Hiện tại, Long Hạo chỉ cần một chiêu là có thể đánh được bọn họ?
Phan Anh cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng trên tay hắn có được thanh kiếm có Khí Linh. Xích Ảnh Kiếm ở trên tay Phan Anh tuôn ra
từng tầng lửa cháy, chém về phía Long Hạo.
Nhưng trên người của Long Hạo, Hồn Lực Hộ Giáp loé ra một tia sáng. Long Hạo đón nhận đòn công kích này, vết rách lần nữa mở
rộng. Tiếc là chỉ mở rộng mà thôi, chứ nó cũng không bị phá huỷ.
Long Hạo thản nhiên nói: "Thực lực của các ngươi, để cho ta rất thất vọng!"
Thực lực của các ngươi để cho ta rất thất vọng!
Thực lực của các ngươi để cho ta rất thất vọng!!
Thực lực của các ngươi để cho ta rất thất vọng!!!
Lời nói của Long Hạo, như thể một cái búa tạ đánh vào đầu bọn họ. Long Hạo dám xem thường bọn họ!
Phan Anh phi thường phẫn nộ. Trong mắt của hắn tràn đầy sát cơ: "Long Hạo, ngươi sẽ hối hận vì câu nói của mình!"
Kiếm trên tay Phan Anh lần nữa chém ra. Lần này, Khí Linh của kiếm cũng ra tay. Một thanh kiếm đỏ rực lao tới chỗ Long Hạo, chém
xuống. Uy lực của chiêu này, mạnh hơn trước kia thật nhiều!
Long Hạo vươn tay phải ra, bắt được thanh kiếm kia. Điều làm Phan Anh khiếp sợ là, kiếm của hắn lại kông thể nào tiếp tục nhúch
nhích thêm một chút. Ngay sau đó, chỉ thấy bàn tay Long Hạo bóp chặt lại. Thanh kiếm kia liền lập tức vỡ nát. Một chiêu này, thậm chí
còn không chạm được vào người Long Hạo!
"Không có khả năng!" Phan Anh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Lực lượng của Long Hạo cũng quá kinh khủng!
Mà Long Hạo cũng không để ý tới Phan Anh. Thân hình của hắn lắc một cái, hắn đã xuất hiện ngay trước mặt Phan Anh.
Rõ ràng Phan Anh là một vị Tam Tinh Nạp Phách Cảnh, nhưng ở trước mặt Long Hạo, hắn lại thực nhỏ yếu. Hắn thậm chí còn không
kịp thấy rõ động tác của Long Hạo, chỉ kịp thấy nắm đấm của Long Hạo đã bay thẳng tới trước mặt mình.
"Cút ngay!" Phan Anh lớn tiếng gầm thét, Xích Ảnh Kiếm đâm mạnh về phía Long Hạo.
Mà lúc này, bàn tay của Long Hạo đã oanh ra. Thanh Xích Ảnh Kiếm bị một quyền của Long Hạo đánh trúng, lại bị một quyền này đánh
bay. Lực lượng một quyền của Long Hạo, đã gần với 400 long lực. Đây đã là uy lực ngang với Cửu Phẩm Chân Võ Kỹ!
Phan Anh mặt tái mét. Long Hạo khiến hắn cảm thấy vô cùng rung động. Đến cả Xích Ảnh Kiếm cũng không thể nào làm Long Hạo bị
thương. Mà Hồn Lực Hộ Giáp trên người Long Hạo, đến giờ vẫn chưa bị phá hủy. Hồn Lực Hộ Giáp trên người Long Hạo tại sao có thể
có lực phòng ngự khổng lồ như thế?
"Ta làm sao có thể thua ngươi? Cút cho ta!" Phan Anh hét lớn, trên tay hắn bốc lên ngọn lửa cháy rực, muốn nổ chết Long Hạo.
Nhưng Long Hạo không sợ chút nào. Hắn thậm chí còn không thi triển ra bất kỳ Võ Kỹ hay Long Kỹ gì, mà chỉ đấm một cú đáp trả.
Hiện tại, không gì có thể ngăn được cú đấm này của Long Hạo, dù là Phan Anh, cũng không thể làm được!
Gần 400 long lực, đã gần với Cửu Phẩm Chân Võ Kỹ. Một đấm này, dù là Bát Phẩm Hồn Văn Kỹ cũng không cản được. Một chưởng
của Phan Anh đánh vào với cú đấm của Long Hạo. Chỉ thấy cả người hắn bay rớt ra ngoài, một cánh tay bị đánh gãy.
Máu tươi túa ra từ trong miệng Phan Anh. Mặt mũi của hắn tràn đầy vẻ kinh ngạc, phẫn nộ, không cam lòng. Thực lực của Long Hạo
vậy mà còn cao hơn hắn!
Mấy người ở chung quanh, mỗi người đều hết sức khiếp sợ. Đến cả Phan Anh cũng không phải là đối thủ của Long Hạo, bọn hắn có
thể đối phó được với Long Hạo hay sao?
Trên mặt của Phan Anh lộ ra vẻ dữ tợn. Chỉ thấy hắn vung tay, thanh kiếm trên tay đã bay về phía Long Hạo. Trên thân kiếm, thiếu nữ
mặc đồ đỏ đột nhiên phát sáng lên, vừa mới chạm tới trước mặt Long Hạo liền đột nhiên nổ tung.
Khí Linh Tự Bạo!
Hồn Khí vốn là cực kỳ khó có được, đặc biệt là Hồn Khí có Khí Linh. Trừ phi gặp được nguy hiểm, nếu không, căn bản không ai có thể từ
bỏ Hồn Khí của mình.
Khí Linh Tự Bạo, năng lượng vô cùng khủng bố!
Thất Phẩm Hồn Khí Khí Linh Tự Bạo, uy lực thậm chí có thể đến Cửu Phẩm Chân Võ Kỹ!
"Đáng tiếc cho Xích Ảnh Kiếm. Thanh kiếm này đã sinh ra Khí Linh. Nếu còn, sau này nó còn có thể tiếp tục trưởng thành. Không ngờ lại
bị huỷ!" Đàm Đức thở dài nói.
"Nếu có thể đem Long Hạo giết chết, thanh Xích Ảnh Kiếm cũng coi là đáng giá. Dù sao trên người Long Hạo có được không ít bảo vật.
Những bảo vật này cũng có thể đền bù tổng thất của Phan Anh sư huynh!" Đào Thạch cũng lập tức nói.
"Long Hạo, ngươi rốt cục chết rồi! Dưới uy lực của Khí Linh Tự Bạo, ngươi tuyệt đối không thể sống được. Ngươi chắc chắn sẽ chết!"
Lý Thiên Dương che ngực, mặt mũi tràn đầy cười lạnh.
Phan Anh nhìn chằm chằm vị trí kia. Hắn cũng không cho rằng Long Hạo có thể thoát được. Cuối cùng, họ coi như thành công giải
quyết Long Hạo rồi.
Mà vào lúc này, Phan Anh đột nhiên phát hiện, trong vụ nổ xuất hiện một bóng người. Bóng người này toàn thân toả ra ánh sáng vàng
lóng lánh, phía sau có chín con rồng. Trên người hắn, thậm chí còn tản ra Long Uy. Đây không phải Long Hạo thì là ai?
Nhận đòn tấn công vừa rồi, Long Hạo trực tiếp triệu hồi ra Cửu Long Kim Giáp, thân thể không bị thương chút nào.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch