Lạc Hướng Vinh vươn tay, sờ soạng trên mặt của Phong Chuẩn, Phong Chuẩn lập tức nhổ vài ngụm nước bọt lên mặt Lạc Hướng Vinh. Lạc Hướng Vinh liền lui lại, né tránh đi, sắc mặt của hắn âm trầm xuống: "Ta ghét nhất chính là nữ nhân không nghe lời, nếu đã như vậy, không nên trách ta không khách khí!" "Ngươi muốn giết cứ giết, chẳng qua hôm nay ngươi cũng chỉ là bằng những người khác trợ giúp mới bắt được chúng ta mà thôi, một thân thực lực của ngươi, căn bản kém ta xa tít tắp!" Phong Chuẩn lập tức nói. "Ngươi nói cái gì?" Nghe được lời nói của Phong Chuẩn, sắc mặt Lạc Hướng Vinh càng trở nên thêm khó coi: "Ngươi dám nói lại lần nữa xem?" "Ta nói ngươi căn bản không dám đánh với chúng ta một trận, ngươi là một kẻ nhát gan!" Phong Chuẩn nói lại lần nữa. "Lạc sư huynh, coi chừng bị lừa, nàng chỉ là muốn chọc giận ngươi mà thôi!" Mặc dù biết rõ Phong Chuẩn là đang chọc giận mình, nhưng Lạc Hướng Vinh vẫn vô cùng phẫn nộ, hắn lại bị một nữ nhân xem thường! "Tốt, nếu đã như vậy, ta liền đánh với ngươi một trận, cũng để cho ngươi tâm phục khẩu phục!" Lạc Hướng Vinh nhìn chằm chằm Phong Chuẩn nói ra. "Nếu thế thì, ngươi liền giải khai cấm chế trên người ta, chúng ta liền quyết đấu!" Phong Chuẩn lập tức nói. "Ta ngược lại muốn xem xem ngươi có bản lãnh gì!" Lạc Hướng Vinh chắp hai tay sau lưng, cao ngạo nói: "Ngươi bất quá chỉ là nhất tinh Thần Biến cảnh mà thôi, hiện tại liền để cho ngươi đánh ba chiêu thì như thế nào?" Hai người Minh Nhược cùng Tiêu Tiêu nhìn về phía Phong Chuẩn, Phong Chuẩn cũng đã xuất thủ, lần này, nàng chủ yếu là muốn kéo dài thời gian, nàng tin tưởng Long Hạo, cũng tin tưởng Lương Kỳ! Mặc dù đây cũng là biện pháp bất đắt dĩ, nhưng Phong Chuẩn cũng chỉ dự định kéo dài nhất thời mà thôi, cho nên khi nàng nghe được, lập tức nói: "Tốt!" Phong Chuẩn nói xong, đánh ra một chưởng, trên bàn tay tuôn ra hỏa diễm. Nhìn thấy một chưởng này của Phong Chuẩn, gương mặt Lạc Hướng Vinh tràn đầy khinh thường, nói: "Loại chiêu số này cũng muốn làm tổn thương ta? Đơn giản chính là nằm mơ!" Tại mặt ngoài thân thể Lạc Hướng Vinh, xuất hiện một đạo quang mang, là hồn lực hộ giáp! Phong Chuẩn một chưởng đánh vào hồn lực hộ giáp của Lạc Hướng Vinh, lại không cách nào làm cho cái hồn lực hộ giáp này xuất hiện vết rách. Võ hồn của Lạc Hướng Vinh này, xem ra cũng khá đặc thù, bằng không, Phong Chuẩn đánh ra một chưởng, khẳng định có thể đem hồn lực hộ giáp của hắn phá hủy. Phong Chuẩn nhìn thấy, trên mặt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, mặc dù biết thực lực của Lạc Hướng Vinh cường đại, nhưng công kích của mình lại không phá nổi hồn lực hộ giáp của Lạc Hướng Vinh, đây chính là điều làm cho Phong Chuẩn có cảm giác không thể tưởng tượng nổi. "Võ hồn của Lạc sư huynh là thượng phẩm chân võ hồn, loại cấp bậc võ hồn này ngưng tụ ra hồn lực hộ giáp, thì công kích của ngươi sao có thể phá hủy được? Ngươi vẫn là hết hy vọng đi!" "Không sai, làm thiếp tùy tùng của Lạc sư huynh chúng ta, cũng không tính là làm khó ngươi! Nếu không đạt được sự trợ giúp của Lạc sư huynh, chỉ sợ đời này ngươi cũng không thể bước vào Hồn Đan cảnh!" "Phong Chuẩn này dáng dấp đúng là duyên dáng, đáng tiếc có chút lạnh lùng kiêu ngạo quá mức rồi, cũng chỉ có Lạc sư huynh mới có thể chinh phục nàng!" "..." Người chung quanh thấy cảnh này, nhao nhao nghị luận lên. Phong Chuẩn cố ý chờ thật lâu, tựa hồ đang ngưng tụ chân nguyên lực, tại thời điểm Lạc Hướng Vinh có chút không nhịn được, nàng rốt cục cũng xuất thủ. Phía sau Phong Chuẩn xuất hiện một đôi cánh màu đỏ rực, chỉ thấy cánh của nàng quét đến hướng trước mặt, liền kéo theo hỏa diễm kinh khủng, ngọn lửa kia trực tiếp cuốn về phía Lạc Hướng Vinh, sắc mặt Lạc Hướng Vinh hơi đổi một chút, có điều cho dù là như vậy, hắn vẫn sử dụng hồn lực hộ giáp ngăn cản công kích của Phong Chuẩn. Oanh! Hồn lực hộ giáp trên thân Lạc Hướng Vinh xuất hiện vô số vết rách, dưới uy lực của đòn công kích này, lại bị phá hủy. Mà chiêu này của Phong Chuẩn cũng bị hoá giải mất, sắc mặt Phong Chuẩn có chút tái nhợt, đã liên tục hai chiêu rồi, Phong Chuẩn hoàn toàn không đả thương được Lạc Hướng Vinh, nếu Lạc Hướng Vinh xuất thủ, chỉ sợ Phong Chuẩn không có cách nào phản kháng. Lần này, Phong Chuẩn nghỉ ngơi đủ một khắc đồng hồ, Lạc Hướng Vinh không nhịn được nói: "Còn có một chiêu, ngươi còn muốn kéo tới khi nào?" Phong Chuẩn cũng biết không cách nào trì hoãn được nữa, nàng đâm ra một kiếm, kiếm quang lấp lóe, đã đâm về phía Lạc Hướng Vinh, một kiếm này trong nháy mắt biến thành màu xích hồng, chiêu này là chiêu số mạnh nhất Phong Chuẩn có đủ khả năng để thi triển ra, một chiêu Ngũ Phẩm Chân Võ Kỹ! Nhưng mà Lạc Hướng Vinh hừ lạnh một tiếng, bàn tay hắn oanh ra ngoài, trên tay hắn mang theo uy thế khổng lồ, trực tiếp đánh đến thanh kiếm lửa trước mặt. Bành! Một đạo âm thanh lớn vang lên, chỉ thấy cả người Phong Chuẩn bay rớt ra ngoài, trong miệng của nàng phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt Phong Chuẩn trắng bệch như tờ giấy, nàng có chút không thể tin được, sức chiến đấu của Lạc Hướng Vinh này lại khủng bố như thế. Lạc Hướng Vinh nhìn xem Phong Chuẩn, hắn thản nhiên nói: "Thực lực của ngươi cũng không hơn gì cái này, cũng muốn khiêu chiến ta? Ngươi căn bản không có được tư cách này, được rồi, ta cũng lười cùng ngươi nói nhảm, hôm nay ba người các ngươi, liền cùng một chỗ hầu hạ ta cho thật tốt đi!" Đệ tử ngoại môn chung quanh nhìn xem ba người Phong Chuẩn, bọn hắn đều vô cùng hâm mộ Lạc Hướng Vinh, dù sao tư sắc của ba vị mỹ nữ này đệ tử ngoại môn cũng có không nhiều, Lạc Hướng Vinh có thể đồng thời đạt được cả ba, tự nhiên sẽ làm cho những người khác hâm mộ rồi. Sắc mặt ba người Phong Chuẩn càng thêm khó coi, nếu thật sự muốn các nàng làm như thế, các nàng tình nguyện đi chết! "Chúc mừng Lạc sư đệ lại lấy được ba vị tiểu thiếp!" Một vị nam tử đi tới, tên nam tử này là một vị tứ tinh Hồn Đan cảnh, tên của hắn gọi là Nhung Quang. Dưới tình huống Thượng Quan Hành không ở nơi này, người xử lý chuyện ở đây, chính là Nhung Quang. "Tạ ơn Nhung sư huynh!" Lạc Hướng Vinh mỉm cười nói. Coi như Nhung Quang là tứ tinh Hồn Đan cảnh, cũng đối với Lạc Hướng Vinh khách khí như thế! Lạc Hướng Vinh tự nhiên biết, Nhung Quang đối với hắn khách khí như thế, là có quan hệ với thúc phụ của hắn, nhưng cái này thì như thế nào? Chỉ cần có thể đạt được tôn trọng của đối phương, căn bản không cần để ý tới những vấn đề khác! Những người khác cũng nhao nhao tiến lên chúc mừng. Mà lúc này, có một vị đệ tử ngoại môn vội vã đi tới, hắn hô: "Việc lớn không tốt rồi, việc lớn không tốt rồi!" "Chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?" Nhung Quang nhướng mày, hỏi. "Nhung sư huynh, có người xâm nhập nơi trú quân của chúng ta, hơn nữa còn đang trắng trợn đồ sát người của Thần Võ Quân chúng ta!" Khuôn mặt của vị đệ tử kia tràn đầy vẻ bối rối, nói. "Cái gì?" Nghe được câu này, tất cả người của Thần Võ Quân ở đây đều lộ ra vẻ khó tin, bọn hắn nghe được cái gì? Có người cũng dám xâm nhập nơi này, còn giết chết người của Thần Võ Quân? Đến cùng là ai, lại lớn gan như thế? "Ngươi nói bậy bạ gì đó? Tại sao có thể có người dám làm như vậy? Chẳng lẽ là người của Kinh Thiên Hội?" Trong mắt Nhung Quang lóe ra sát cơ. "Không, cũng không phải người của Kinh Thiên Hội, hắn cưỡi một đầu Long Bằng Điểu bay tới, hắn nói tên của hắn gọi là Long Hạo!" Cái gì!!! Nghe được câu này, mọi người ở đây hai mặt nhìn nhau, bọn hắn có chút không thể tin vào tai của mình, bọn hắn nghe được cái gì? Long Hạo xâm nhập vào nơi này, hơn nữa còn đang đồ sát người Thần Võ Quân của bọn hắn? Long Hạo không muốn sống nữa sao? "Tốt cho tên Long Hạo, cũng dám xâm nhập vào đây, tốt, hôm nay ta liền thay Tô An sư huynh cùng Tô Bình sư huynh đem hắn bắt lại!" Nhung Quang lạnh lùng nói.