Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 799: Hai người không đủ, năm người cùng nhau đi lên đi!

Chương 799: Hai người không đủ, năm người cùng nhau đi lên đi!


Long Hạo muốn đồng thời khiêu chiến hai vị võ giả thập tinh Hồn Mạch Cảnh?
Người chung quanh nghe được lời nói của Long Hạo, đều nghĩ Long Hạo điên rồi. Thực lực của Long Hạo mới là bát tinh Hồn Mạch
Cảnh mà thôi, lại muốn khiêu chiến hai vị thập tinh Hồn Mạch Cảnh. Đây đúng là hoang đường!
"Ngươi chắc chắn chứ?" Trần Bách Sinh đưa mắt nhìn Long Hạo, ánh mắt tràn đầy thâm ý. Hắn cho Long Hạo cơ hội đổi ý.
Nhưng Long Hạo đương nhiên sẽ không đổi ý. Hắn chỉ gật đầu, nói: "Không sai, để bọn hắn ra tay đi!"
Hai vị võ giả kia đều là thập tinh Hồn Mạch Cảnh, nghe Long Hạo nói thế, trong lòng bọn họ có chút tức giận. Long Hạo đang xem
thường bọn hắn sao?
Hai người đứng trên lôi đài. Một vị kiếm tu trong hai người lạnh lùng nói: "Long Hạo, ngươi mặc dù có thể đánh bại Kim Tứ, nhưng ngươi
cho rằng ngươi có thể lấy một địch hai sao? Chúng ta sẽ cho ngươi biết, quyết định của ngươi sai lầm cơ nào!"
Một vị võ giả khác, dáng người cao tới 2m, thực khôi ngô. Hắn như một con sư tử nổi giận: "Chờ một chút, ta sẽ để cho ngươi lăn khỏi
lôi đài!"
"Bắt đầu đi!" Long Hạo như thể không nghe thấy lời nói uy hiếp của hai người.
Võ giả kiếm tu không dám xem thường Long Hạo. Hắn vừa ra tay liền dùng Hồn Hoá Kiếm. Một kiếm này đâm ra, mang theo một tia
sáng màu lửa đỏ. Trên thân kiếm cũng kèm một tia Kiếm Hồn Văn. Hắn vừa đánh ra, liền dùng một chiêu Hồn Văn Kỹ uy lực mạnh mẽ!
Một người khác cũng thế. Trên trán hắn xuất hiện một đường vân. Sau lưng hắn xuất hiện Võ Hồn hình Cự Hổ, là Hạ Phẩm Chân Võ
Hồn. Hai người đồng thời ra tay, nhào về phía Long Hạo.
Lấy tên to con làm phòng ngự, tên võ giả kiếm tu là công kích. Hai người phối hợp không chê vào đâu được. Nhưng Long Hạo đối mặt
với đòn tấn công của hai người, thậm chí còn không thèm triệu hoán Hồn Lực Hộ Giáp. Công kích của hai người đồng thời đánh vào
trên người hắn.
Bàn tay của tên to con kia phảng phất như hóa thành móng vuốt, mang theo lực Hồn Văn khổng lồ đánh vào người Long Hạo. Nhưng
đây chỉ là Tứ Phẩm Hồn Văn, uy lực dù mạnh, nhưng lại không đủ để khiến Long Hạo bị thương. Nó thậm chí còn không phá nổi Trấn
Linh Thổ Đế Giáp!
Ngược lại, chiêu kiếm của võ giả dùng kiếm không tệ, đánh cho Trấn Linh Thổ Đế Giáp của Long Hạo xuất hiện một vết nứt.
Trong lòng hai người đồng thời giật nảy mình. Công kích của họ đã dùng chín phần thực lực, vậy mà còn không phá nổi phòng ngự của
Long Hạo.
"Cút!" Long Hạo giơ một bàn tay đập tới, lực lượng khổng lồ trực tiếp vỗ bay tên kiếm tu kia ra ngoài. Ngay sau đó, Long Hạo bắt được
cánh tay của tên to con kia, đem hắn đập mạnh vào trên mặt đất.
Oanh!
Một âm thanh lớn vang lên, cả người tên to con bị lún sâu xuống sàn cứng rắn, suýt nữa thì hôn mê.
"Cái này... Đây là cái gì? Sao hắn lại mạnh như vậy?"
"Hắn thật sự chỉ có bát tinh Hồn Mạch Cảnh sao? E là võ giả nhất tinh Thần Biến Cảnh, cũng không thể dễ dàng ứng phó hai vị thiên tài
này như thế đi!"
"Lực lượng thật đáng sợ! Phòng ngự thật mạnh, khó trách hắn dám lấy một địch hai!"
"..."
Chung quanh, đám võ giả đều lộ vẻ sợ hãi thán phục. Thực lực của Long Hạo thậtsự khiến bọn hắn cảm giác vừa sợ hãi vừa kiêng kị.
"Có một chút thực lực, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi!" Vương Thiên khinh thường nói.
"Hắn còn không triệu hoán Võ Hồn. Xem ra, hắn còn chưa thi triển ra tất cả thực lực. Có lẽ, thực lực của hắn không chỉ như thế này!"
Ninh Tình nói.
"Xem ra chúng ta gặp một vị đối thủ cường đại!" Trong mắt Trần Đao lóe ra chiến ý.
Long Hạo dễ dàng đánh bại đối thủ, cũng làm cho Trần Bách Sinh ngoài ý muốn. Hắn nói: "Bên thắng, Long Hạo!"
"Tiếp đó, là số hai cùng số chín!" Long Hạo lại chỉ vào hai vị thập tinh Hồn Mạch Cảnh. Trong đó có một ngươi là Đoàn Vân, lúc nãy
đánh bại Bạch Lam.
Trong mắt Đoàn Vân lóe ra vẻ ác độc. Long Hạo dám xem thường chính mình, xem ra là lúc phải cho Long Hạo một bài học. Thậm chí,
có thể giết chết Long Hạo!
Trong lòng Đoàn Vân nghĩ như vậy. Hắn đứng trên lôi đài. Lúc này, chỉ thấy một võ giả khác cũng đi lên. Vị võ giả này cầm trường
thương. Hắn nói: "Ta gọi là Uông Lực!"
"Bắt đầu đi!" Long Hạo thản nhiên nói.
Uông Lực trực tiếp tiến công, một thương đâm về phía Long Hạo. Cây thương trong nháy mắt phát ra kim quang lóng lánh, như thể dát
lên một tầng hoàng kim. Uông Lực đã từng chứng kiến thực lực của Long Hạo, cho nên vừa ra tay, liền dùng toàn bộ thực lực. Trường
thương trong nháy mắt đâm ra trên trăm thương, từng đòn đánh không ngừng đâm vào trên người Long Hạo.
Đương nhiên, những công kích này vẫn không có tác dụng, hoàn toàn không phá nổi phòng ngự của Long Hạo!
Cùng lúc, Đoàn Vân cũng đã xông lên. Chỉ thấy bàn tay của Đoàn Vân đánh về phía Long Hạo. Chưởng pháp của hắn thoạt nhìn mềm
mại, như là không có chút sức lực nào.
Hai người một trước một sau, thi nhau công kích Long Hạo. Long Hạo vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, căn bản không thèm để ý tới đòn tấn
công của hai người.
Nhưng một giây sau, sắc mặt của Uông Lực đột nhiên thay đổi, biến thành màu xanh. Uông Lực đột nhiên lui lại, hắn hô: "Ngươi hạ
độc!"
Đoàn Vân cười, nụ cười của hắn thực ác độc. Hắn nói ra: "Chớ có trách ta, ta đều chỉ muốn thắng mà thôi. Nhưng ngươi yên tâm, ngươi
hấp thu độc cũng không nhiều, chỉ cần nghỉ một khoảng thời gian là có thể khôi phục. Nhưng Long Hạo, ngươi liền chết chắc rồi. Công
kích vừa nãy của ta, tuy không làm ngươi bị thương, nhưng độc của ta, lại có thể giết chết ngươi!"
Đoàn Vân cười như điên: "Ngươi không ngờ tới đi? Độc dược của ta, có thể thẩm thấu vào phòng ngự của ngươi. Ngươi có thể ngăn
được chưởng lực của ta, nhưng sẽ không ngăn được Tiểu Chân Độc Quyết của ta! Ngươi nhất định phải chết. Nếu ngươi muốn sống,
hiện tại ngươi có thể lập tức quỳ xuống. Như thế, ta còn có thể suy tính một chút, tha cho ngươi một mạng!"
Đoàn Vân thậm chí thi triển ra Tiểu Chân Độc Quyết, không tiếc kéo Uông Lực cùng đi chết. Hiện tại, Long Hạo chỉ sợ đã bị Tiểu Chân
Độc Quyết làm hại, không thể nhúc nhích!
"Làm sao bây giờ? Long Hạo ca ca liệu có sao hay không?" Thanh Nhi sốt ruột nói.
"Một trong Tiểu Tam Thiên Tiên Văn Kỹ, Tiểu Chân Độc Quyết. Nếu tu luyện tới cực hạn, thậm chí có thể dùng độc giết chết toàn bộ
người trên một đại lục. Đây chính là một loại Chân Võ Kỹ vô cùng ác độc. Long Hạo lần này, chỉ sợ..." Tề Như lắc lắc đầu nói.
"Long Hạo vẫn quá mức chủ quan. Nhưng lúc này hắn vẫn còn có thể nhận thua. Ta có thể giúp hắn bức thứ độc kia ra ngoài!" Mạnh
An nói.
"Thế nào? Long Hạo, ngươi còn không cầu xin sao? Ngươi lập tức liền sẽ bị độc phát dẫn đến..." Đoàn Vân còn chưa dứt lời, chỉ thấy
một cánh tay cũng đã bắt được cổ họng của hắn, nâng hắn lên.
"Ngươi... Sao lại thế..." Trong mắt Đoàn Vân tràn ngập vẻ hoảng sợ. Hắn không dám tin, Long Hạo không hề có bất kỳ ảnh hưởng gì,
như thể không hề bị trúng độc của hắn vậy.
Tuyệt đối không thể nào!
"Ngươi quá phí lời, đã thế, Tiểu Chân Độc Quyết của ngươi còn không tu luyện đến nơi đến chốn, uy hiếp không được ta!" Long Hạo
lạnh nhạt nói.
Chỉ thấy, tay Long Hạo vừa thu lại. Một giây sau, Đoàn Vân đã trừng to mắt, tràn đầy không cam lòng chết đi. Long Hạo không khách
khí chút nào thu thập Hồn Văn và Phù Văn của Đoàn Văn lại. Tiểu Chân Độc Quyết, về sau liền là của hắn rồi!
Đoàn Vân chết rồi, mà Long Hạo căn bản không trúng độc!
Người ở chỗ này nhìn Long Hạo, trong lòng càng thêm chấn kinh. Long Hạo chẳng lẽ không sợ độc?
Long Hạo quay đầu, nhìn về phía Trần Bách Sinh, nói: "Trần sư huynh, hai người không đủ, để năm người còn lại cùng nhau đi lên đi!"




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch