Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 780: Ngũ đại Thần Biến Cảnh chiến Kiếm Đạo Ma

Chương 780: Ngũ đại Thần Biến Cảnh chiến Kiếm Đạo Ma
Đại quân Địa Ma khổng lồ như thế, thực sự vô cùng kinh khủng. Nếu bọn chúng liên thủ công kích, dù là võ giả Thần Biến Cảnh, thậm
chí là Chân Võ Giả tầng bốn, cấp Hồn Đan Cảnh, cũng sẽ bị giết chết. Dù sao số lượng đông đảo như thế, đã không chỉ những con Địa
Ma cấp 10, cấp 11 có thể so sánh.
Có số Địa Ma khổng lồ như thế, chỉ có tông môn lớn như Kim Vũ Môn mới có biện pháp ngăn cản được. Lần này, Kiếm Đạo Ma có thể
dốc toàn bộ Địa Ma trong Địa Ma Vực để tiến công nơi này, thực sự nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người của Kim Vũ Môn.
Lúc đầu, bọn người Mạnh An chỉ cho rằng, doanh địa của bọn họ hết sức kiên cố, hẳn là có thể ngăn được Địa Ma tấn công vào.
Nhưng sự thật chứng minh rằng, bọn họ quá mức ngây thơ. Với số lượng và thực lực của lũ Địa Ma này, Hồn Trận căn bản không thể
kiên trì được bao lâu nữa, sẽ bị phá hủy.
"Bốn vị, chúng ta nếu cứ tiếp tục như thế, Hồn Trận căn bản không thể chèo chống được đủ mười ngày, liền bị phá huỷ hoàn toàn.
Cách tốt nhất bây giờ, là lao ra giết chết Kiếm Đạo Ma!" Mạnh An nói ra.
"Giết Kiếm Đạo Ma? Việc này chỉ sợ sẽ không dễ dàng. Nó dừng ở cấp mười ba đỉnh phong rất lâu rồi. Chỉ sợ, hiện tại Kiếm Đạo Ma
đã có cơ hội bước vào Hồn Đan Cảnh!" Tề Như nghe thế, mặt mày nhăn nhó nói.
"Hồn Đan Cảnh? Không thể đi? Muốn bước vào Hồn Đan Cảnh, cũng cần thiên phú cực cao mới có thể làm được. Kiếm Đạo Ma cuối
cùng cũng chỉ là Địa Ma, thiên phú cũng không xuất sắc. Nếu không, nó sẽ không mãi dừng ở cấp mười ba lâu như thế!" Lão phụ nhân
nói ra.
"Tốt. Ở chỗ ta có một món Hồn Khí, có thể giam giữ nó ở bên trong. Chúng ta lại đi vào trong, lấy thực lực của năm người, cùng nhau
giết chết hắn!" Đại hán miệng đầy râu mép đề nghị.
"Tốt, nếu như thế, vậy chúng ta sẽ làm như vậy. Trước hết, chúng ta khiến cho đám Địa Ma này phân tán sự chú ý tới chỗ khác, sau đó
tìm cơ hội tấn công Kiếm Đạo Ma!" Mạnh An nói.
"Ta đã mở ra ba lỗ hổng của Hồn Trận. Hiện tại, Địa Ma ở đây cũng đã phát hiện ra nó. Chúng ta có thể đi ra ngoài!" Trong mắt Minh
Trung lóe ra một đạo hàn quang.
"Cái gì?" Nghe được câu này, Mạnh An tái mặt: "Ba cái lỗ hổng? Một trong các lỗ hổng không phải có những võ giả tham gia Thánh Vực
Đại Chiến sao? Ngươi mở ra lỗ hổng ở nơi đó, không phải là đưa họ đi chịu chết sao? "
"Mạnh An, đến lúc nào rồi, ngươi còn quan tâm mấy con kiến hôi kia làm gì? Chúng ta đi nhanh thôi!" Lão phụ nhân lập tức nói.
Mạnh An chau mày, nhưng là hiện tại, hắn vẫn phải giải quyết xong Kiếm Đạo Ma mới được!
Vị trí của Kiếm Đạo Ma cũng không có quá nhiều Địa Ma, bởi vì Địa Ma đều tách ra tấn công khắp nơi trong doanh địa Kim Vũ Môn.
Khu vực bên trong doanh địa của Kim Vũ Môn vô cùng bao la. Địa Ma tuy đông, cũng chỉ có thể bao vây nó một vòng mà thôi.
Kiếm Đạo Ma ngồi ở trên lưng Tà Long, nhắm mắt lại. Hắn đang đợi, đợi thủ hạ của hắn phá huỷ khu doanh địa này.
Lúc này, Tà Long đột nhiên mở miệng nói: "Kiếm Đạo Ma, có người tới tìm ngươi!"
"Tới thì tới đi, bọn hắn đến rất đúng lúc. Ta cũng đang thấy rất nhàm chán!" Kiếm Đạo Ma đáp, không nhìn, thậm chí còn không thèm
mở mắt.
"Kiếm Đạo Ma đại nhân, ngươi chẳng lẽ không sợ bọn hắn sao?" Bên cạnh, một cô gái che mặt lên tiếng.
Cô gái này chính là Ninh Nhã, nhưng giờ nàng lại che mặt lại, nên không ai phát hiện ra thân phận thật của nàng.
"Sợ? Nhân loại có gì đáng sợ?" Kiếm Đạo Ma vừa mới dứt lời, chỉ thấy mười hai lá cờ từ trên trời giáng xuống, rơi xuống xung quanh
người Kiếm Đạo Ma.
"Cái gì?" Bên cạnh, một vị nam tử giật nảy mình.
Nhưn ̃ g quân cơ ̀ này, hoàn toàn bao trùm lấy Kiếm Đạo Ma cùng Tà Long, hình thành một cái Hồn Trận.
"Có gì đáng ngạc nhiên sao? Chỉ là Hồn Trận Kỳ mà thôi. Được rồi, cuối cùng cũng có người tới giải buồn cho ta!" Kiếm Đạo Ma mở to
mắt, nó đứng lên, cười lạnh.
"Kiếm Đạo Ma, ngươi không nghĩ tới a? Chúng ta sẽ cùng xuất hiện ở đây, còn ra tay với ngươi!" Chỉ thấy đại hán miệng đầy râu mép
kia mở miệng.
"Ta không nghĩ tới, cũng không cần nghĩ. Nếu các ngươi đã tới, vậy liền ra tay đi. Ta muốn xem xem, các ngươi có thực lực gì!" Kiếm
Đạo Ma nói.
"Kiếm Đạo Ma..." Tà Long mở miệng nói.
"Ngươi không cần ra tay, một mình ta là đủ để đối phó với năm người bọn họ rồi!" Kiếm Đạo Ma còn nói thêm.
Tà Long nghe thế, sửng sốt một chút. Nó cũng không nói gì thêm.
"Thật to gan, ngươi lại dám một mình chiến đấu với năm người chúng ta?" Lão phụ nhân lạnh lùng nói.
"Ra tay đi, ta không muốn nói nhiều cùng người chết!" Kiếm Đạo Ma trong mắt tràn đầy sát ý: "Giết chết các ngươi, doanh địa này nhiều
nhất còn trụ được năm ngày. Ta cũng có thể có được tự do!"
"Ngươi mơ tưởng!" Sau lưng Minh Trung, Võ Hồn của hắn xuất hiện, là một con cự thú. Trên bàn tay hắn quấn quanh một tầng sương
lạnh, vỗ về phía Kiếm Đạo Ma.
Gậy chống trên tay lão phụ nhân đâm ra về phía trức. Sau lưng nàng, Võ Hồn là một ngọn lửa. Mỗi một lần gậy chống của lão bà đụng
vào mặt đất, liền mang theo một ngọn lửa màu trắng.
Nam tử miệng đầy râu mép cả người phồng lớn, cao đến năm mét. Võ Hồn sau lưng hắn nhìn giống hắn như đúc, như thể muốn dung
hợp lại thành một.
Tề Như trên tay cầm một thanh kiếm, đâm về phía Kiếm Đạo Ma, kiếm quang lấp lóe, hàn ý bức người.
Vũ khí của Mạnh An là một thanh trường thương. Nháy mắt, hắn đã đâm hơn mười thương về phía Kiếm Đạo Ma, như thể có hơn một
trăm con rắn vây cắn phía Kiếm Đạo Ma.
Năm người liên thủ, mang theo uy lực to lớn. Nếu là những người khác, chỉ sợ khó có thể ứng phó, hoặc là sẽ lập tức né tránh. Nhưng
hiện tại, Kiếm Đạo Ma hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩ định tránh né hay lùi lại. Trong mắt nó tràn đầy ánh sáng khát máu.
Kiếm Đạo Ma một kiếm chém ra, mang theo huyết quang ngập trời. Một kiếm này, chém bay Tề Như ra ngoài. Tề Như sắc mặt trắng
bệch, khóe miệng của nàng tràn ra một tia máu tươi.
Đòn tấn công của những người khác cũng rơi xuống người Kiếm Đạo Ma, nhưng trên người Kiếm Đạo Ma có một tầng áo giáp như thể
con nhím, mạnh mẽ đỡ đực công kích của bốn người khác.
"Thực lực của các ngươi, chỉ là như vậy mà thôi sao?" Kiếm Đạo Ma cười lạnh một tiếng.
"Không có khả năng! Hắn đã đột phá, hiện tại là Hồn Đan Cảnh!" Minh Trung mặt tái mét.
Những người khác cũng hết sức khiếp sợ. Bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Kiếm Đạo Ma đã bước vào Hồn Đan Cảnh. Tên này
không khỏi quá mạnh mẽ. Cấp bậc cao tới mức này, muốn đánh một trận với nó, thực sự khó khăn đến mức không tưởng!
Một bên khác, trong doanh địa giờ đã xuất hiện ba lỗ thủng. Hai cái trong đó là do võ giả Kim Vũ Môn đóng giữ, cũng không có vấn đề
quá lớn. Còn lỗ hổng cuối cùng, do ba ngàn võ giả tham dự Thánh Vực Đại Chiến trấn giữ. Lỗ hổng ở đây vừa mở ra, lập tức liền có Địa
Ma ồ ạt tràn vào. Tuy lỗ hổng này không lớn, nhưng mỗi một lần Địa Ma tràn vào, số lượng cũng phải tới một vạn con.
Chỉ là, đám Địa Ma này hầu hết đều liều chết xông lên, lấy mạng của mình để khiến võ giả bị thương, khiến cho võ giả ở đây hết sức
đau đầu.
Long Hạo nhìn xung quanh. Hắn phát hiện Bạch Lam không có ở nơi này.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch