Hai người vốn có mối thù lớn với nhau, đã đến mức không thể nào hoá giải được. Mà hơn một năm trước, Long Hạo còn chém đứt một cánh tay của Bạch Lam. Hiện tại, cánh tay của Bạch Lam đã hoàn toàn khôi phục, mà cảnh giới của hắn cũng cao hơn trước đây rất nhiều. Hiện tại, Bạch Lam đã là một vị cửu tinh Hồn Mạch Cảnh. Dạ Phong Lang dẫn Bạch Lam đi, mặc dù Bạch Lam không lấy được bảo vật gì của Đằng Long Sơn Trang, nhưng hắn lại đạt được bảo vật và truyền thừa ở chỗ khác. Trước đó, Bạch Lam bị Long Hạo cướp đi Ma Tông truyền thừa, nhưng hiện tại, hắn đã trở nên càng thêm mạnh mẽ! Bạch Lam nhìn chằm chằm Long Hạo, như thể muốn xé xác Long Hạo thành trăm mảnh! Long Hạo hoàn toàn không bị hắn doạ sợ. Dù hai người họ đánh nhau ở chỗ này, Long Hạo cũng sẽ không hề lùi bước. Đúng vào lúc này, tiếng nói của người gác cổng phía sau truyền đến: "Làm gì? Nơi này không cho phép chiến đấu. Các ngươi muốn đánh nhau, phải đi Sinh Tử Đài! Bất luận kẻ nào đánh nhau ở trong thành, tức là trái với quy định của Khiêu Chiến Chi Thành, sẽ bị võ giả Thần Biến Cảnh bắt đi!" Võ giả Thần Biến Cảnh? Nghe được câu này, Long Hạo cùng Bạch Lam đều khựng lại, ánh mắt ngưng tụ. Hai người đều hiểu, họ vẫn còn chưa đủ thực lực để chiến đấu với võ giả Thần Biến Cảnh. Bọn hắn đương nhiên sẽ không đánh nhau ở chỗ này. Bạch Lam quay người lại, liền lập tức rời khỏi nơi này. Hắn còn có việc cần làm, cũng không thể lãng phí thời gian ở đây. Long Hạo cũng không đuổi theo hắn. Phong Chuẩn nhìn Long Hạo một chút, nói: "Long Hạo, con yêu thú đi bên cạnh Bạch Lam, chỉ sợ không tầm thường. Nó có vẻ có linh trí rất cao!" "Ngươi nói không sai, nhưng cũng không cần lo lắng. Ta nhất định sẽ giải quyết xong Bạch Lam, nhưng không phải hiện tại. Chúng ta cứ đi dạo quanh Khiêu Chiến Chi Thành trước đã, có lẽ có thể tìm được bảo vật gì đó!" Long Hạo lên tiếng. Bên trong Khiêu Chiến Chi Thành hết sức rộng lớn. Ở trong này cũng có không ít bảo bối, đa số đều là thứ mà võ giả cần như Hồn Khí, Chân Võ Kinh, thậm chí Hồn Văn. Đương nhiên, những thứ mà người bình thường cần dùng, nơi này lại không có. "Toà thành này to lớn như vậy, chúng ta đi cùng nhau, chỉ sợ không quan sát hết được. Không bằng chúng ta tách nhau ra đi xung quanh xem. Ở đây cũng có khách sạn, chúng ta sau khi quay lại sẽ tập hợp ở khách sạn này!" Long Hạo nói với mọi người. Bên trong Khiêu Chiến Chi Thành coi như khá an toàn. Đi dạo ở đây sẽ không gặp nguy hiểm, cho nên Long Hạo cũng yên tâm để những người khác đi. Người nơi này, hoặc là ra ngoài một mình, hoặc hai người đi cùng nhau. Bên cạnh Long Hạo chỉ còn lại có Thanh Nhi cùng Long Bảo Bảo. Thanh Nhi nắm tay Long Bảo Bảo, đi theo Long Hạo. Thanh Nhi cùng Long Bảo Bảo đều rất ít xuất hiện trước mặt người khác, cho nên đối với mọi thứ xung quanh đều rất hiếu kỳ. Long Hạo mang theo các nàng, các nàng tự nhiên vui vẻ. Đi dọc con đường này, Long Hạo không phát hiện ra quá nhiều thứ có giá trị. Vừa lúc này, phía sau lưng Long Hạo truyền đến một âm thanh. "Thiếu gia, cỗ thân thể kia là Âm Linh Chi Thể. Nếu như có thể có được thân thể này, ta có thể hoàn mỹ kết hợp với nàng!" Âm thanh của Cầm Cơ truyền đến. Long Hạo sững sờ, hỏi: "Cầm Cơ, ngươi nói là cỗ thân thể nào?" "Thiếu gia, xin ngươi hãy nhìn về phía bên phải, chỗ đó có một cô gái mặc quần áo màu phấn hồng!" Cầm Cơ liền lập tức nói. Long Hạo nghe nàng nói thế, nhìn về phía bên phải. Nơi đó đúng là có một cô gái mặc quần áo màu hồng phấn. Trên tay cô gái này cầm theo một cây sáo, trên mặt là nụ cười kiêu ngạo đường hoàng. Trong mắt nàng, Long Hạo thấy được cuồng vọng, không bị trói buộc, còn có bá đạo. Cô gái này nhìn liền biết không dễ chọc, dù sao nàng cũng là võ giả bát tinh Hồn Mạch Cảnh! "Vị công tử này, cô nương kia rất không dễ chọc. Nàng tên là Hoa Đồng Tử, chưa tới hai mươi lăm tuổi, đã có thực lực lên tới cấp bát tinh Hồn Mạch Cảnh. Bên trong toàn bộ Khiêu Chiến Chi Thành, nàng cũng coi như là một cô gái có thực lực xuất sắc!" Bên cạnh Long Hạo, xuất hiện một nam tử trẻ tuổi, tay cầm theo cây quạt giấy. Nam tử này nhìn cũng tương đối anh tuấn bất phàm, ánh mắt của hắn cũng không ngừng đảo qua Thanh Nhi, có vẻ thực hứng thú với nàng. Long Hạo nghe hắn nói vậy, thản nhiên nói: "Các hạ là?" "Tại hạ Nhậm Khải, thỉnh giáo tên của công tử!" Nam tử kia nói. "Ta gọi là Long Hạo, này là muội muội ta, Thanh Nhi, đây là Long Bảo Bảo!" Long Hạo trả lời. Trên mặt của Nhậm Khải lộ ra nụ cười, làm cho người ta dễ sinh ra hảo cảm. Hắn cười: "Hóa ra là Long Hạo công tử, Thanh Nhi cô nương, còn có Long cô nương! Ta nhìn Long Hạo công tử có vẻ như rất hứng thú với Hoa Đồng Tử cô nương." Long Hạo cũng lười giải thích, liền chấp nhận. Nhậm Khải tiếp tục nói: "Vị Hoa Đồng Tử cô nương này, hiện tại vẫn còn độc thân. Có rất nhiều người theo đuổi nàng. Nàng là một trong số những người đầu tiên đi vào Khiêu Chiến Chi Thành. Ở nửa năm trước, đã có rất nhiều võ giả đi vào bên trong Khiêu Chiến Chi Thành. Mà hôm nay, Khiêu Chiến Chi Thành sẽ tiến hành tổ chức hội đấu giá lớn nhất!" "Hội đấu giá?" Long Hạo nghe vậy, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Tại buổi đấu giá này, chúng ta có thể buôn bán đồ vật?" "Đây là tự nhiên. Người đứng sau lưng Khiêu Chiến Chi Thành là chủ nhân của Thánh Vực, cho nên mua bất kỳ thứ gì ở đây, đều không cần lo thứ mua được sẽ bị người khác cướp mất!" Nhậm Khải vừa cười vừa nói: "Hoa Đồng Tử cô nương hôm nay chắc chắn cũng sẽ đi hội đấu giá!" "Nếu như thế, chúng ta cũng sẽ đi!" Long Hạo liền lập tức nói. Hoa Đồng Tử là người có Âm Linh Chi Thể mà Cầm Cơ nói tới. Cầm Cơ đã trợ giúp Long Hạo rất nhiều, hiện tại nàng cũng thần phục với hắn. Long Hạo rất tin tưởng nàng, cũng sẵn sàng giúp nàng tìm một thân thể. Nhưng trước khi đi vào phòng đấu giá, Long Hạo cần đi Giám Bảo Thất một chuyến. Hắn để Thanh Nhi, Long Bảo Bảo cùng Nhậm Khải đứng chung một chỗ. Tại nơi này là chỗ để cho người đi đấu giá xem xét bảo vật. Long Hạo đến nơi này, tất nhiên là vì bán đi mấy thứ Linh Khí, Chân Võ Kinh, Chân Võ Kỹ hắn lấy được. Dù sao số bảo vật mà hắn thu thập được trên đường đi, không tính là ít, mà Long Hạo cũng không cần đến. Nữ hầu tiếp tân của phòng đấu giá dẫn Long Hạo đến một căn phòng, nói: "Công tử, Giám Bảo Sư bên chúng ta sắp tới, ngươi chờ một chút!" Không bao lâu, hắn liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên đi tới. Long Hạo cảm giác được người này cũng là Hồn Mạch Cảnh cao cấp. Nam tử này nói: "Ta chính là Giám Bảo Sư, tốt, ngươi muốn bán thứ gì, có thể lấy ra rồi!" Long Hạo nhìn thoáng qua căn phòng này, nói: "Vị đại nhân này, các ngươi có chỗ nào lớn hơn sao?” "Công tử, ý của ngươi là, thứ mà ngươi muốn bán đấu giá, gian phòng này không chứa hết?" Thị nữ kia nghe thế, không khỏi sững sờ.