Dung Nham Cổ Long cảm thấy không cam lòng. Trong miệng nó phát ra vài tiếng kêu rầm rì, nhưng chẳng có tác dụng gì. Dù nó có không cam lòng nhiều hơn nữa, nó quả thực cũng không thay đổi được sự thật là thực lực của nó không đủ. Hiện tại, Long Viêm cùng Thâm Uyên Ma Long cũng rơi vào chiến đấu kịch liệt. Long Tử Bác nhìn thấy Long Hạo giải quyết hết những người khác, trong mắt của hắn cũng xuất hiện vẻ khiếp sợ. "Không nghĩ tới, tốc độ tiến bộ của ngươi nhanh chóng như vậy!" Long Tử Bác kinh ngạc nhìn Long Hạo. "Long thúc thúc, ngươi cần phải may mắn ngươi không ra tay! Bằng không, ngươi sẽ có hậu quả giống bọn họ!" Long Hạo thản nhiên nói. "Người trẻ tuổi, ngươi vẫn quá cuồng vọng khoa trương. Ta không ra tay, là vì ta không muốn lấy nhiều thắng ít. Hiện tại, cũng đã đến lúc ta nên đi lên!" Long Tử Bác lấy trường thương, nói. "Phải không? Nếu là như thế, vậy chúng ta đánh một trận đi!" Long Hạo nắm lấy Đồ Long Ma Kiếm, nói. "Chính hợp ý ta!" Long Tử Bác nói, trường thương trên tay hắn liên tục rung lên. Hai người giương cung bạt kiếm, đang định ra tay. Đúng lúc này, một tiếng vang lớn ầm ầm xuất hiện, toàn bộ đại điện bắt đầu chấn động. Càng khủng bố hơn là, đại điện này đang có dấu hiệu sụp đổ. Từng tảng đá lớn từ trên trời rơi xuống, nện xuống chỗ hai người. Hai con rồng vỗ cánh, từ trong này đi ra bên ngoài, tới chỗ có quảng trường lớn hơn. Long Tử Bác lập tức chạy tới chỗ Dung Nham Cự Long, hắn lên tiếng: "Long Hạo, xem ra lần này, chúng ta không có cơ hội đánh một trận. Nhưng lần sau, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!" Long Hạo nhìn chằm chằm Long Tử Bác. Đột nhiên, hắn nghe được một tiếng thét lớn. "Đại ca ca!!!" Long Hạo vừa quay đầu, nhìn thấy Long Bảo Bảo. Chỗ nàng đứng có mấy tảng đá lớn rơi xuống, kém chút liền nện vào người nàng. Long Hạo không thể làm gì khác, nói: "Chúng ta sẽ có cơ hội tái chiến!" Long Hạo lập tức đi tới chỗ Long Bảo Bảo, bế nàng lên, lao ra ngoài. Long Tử Bác cùng Dung Nham Cổ Long rời đi theo một hướng khác. Long Hạo chạy đến phía ngoài quảng trường, nhìn Thâm Uyên Ma Long cùng Long Viêm đại chiến. Thâm Uyên Ma Long thụ thương rất nghiêm trọng, nhưng bây giờ vương miện nó đội trên đầu càng phát ra hào quang chói mắt hơn. Thương thế của Thâm Uyên Ma Long đang từ từ khôi phục. "Long Viêm, đừng tiếp tục dây dưa với nó nữa, Long Đế Quan có thể giúp nó hồi phục vết thương rất nhanh!" Long Hạo lập tức nói. Long Viêm cũng biết thế. Tính về thực lực chân chính, Thâm Uyên Ma Long kém hơn nó một chút. Vừa rồi, Long Viêm cũng cho Thâm Uyên Ma Long chịu vài vết thương nặng, nhưng nó đã khôi phục không ít. Hiện tại, chỉ có thể dùng hết sức, mới có thể giết chết Thâm Uyên Ma Long! Long Viêm há miệng. Trong miệng nó dần ngưng tụ ra một tia lửa. Nhiệt độ chung quanh không ngừng lên cao. Ngọn lửa trong miệng Long Viêm hóa thành một quả cầu lửa vàng chói. Vảy trên người Long Viêm phát ra một tia sáng Hồn Văn. Đây là Hồn Văn nó lấy được từ trong Long Văn Chi Địa, Long Diễm Hồn Văn! Long Văn Chi Địa có Hồn Văn, giúp sức chiến đấu của Long Viêm trở nên càng thêm mạnh mẽ! "Tôm tép nhãi nhép mà cũng nghĩ đọ sức với Long Vương!" Trong miệng Thâm Uyên Ma Long dày đặc ma khí, cũng hóa thành một quả cầu đen. Hai quả cầu năng lượng khổng lồ bay về phía đối phương, một đen một vàng đồng loạt va chạm, bộc phát ra sóng xung kích cực kỳ kinh khủng! Chung quanh quảng trường có không ít võ giả. Bọn họ thấy hai con rồng kịch chiến. Sau đó, họ thấy hai đòn công kích ngang nhau va chạm, sau đó bay về phía Thâm Uyên Ma Long. Cầu lửa của Long Viêm, lại có thể áp chế ma khí của Thâm Uyên Ma Long! Làm sao có thể! Thâm Uyên Ma Long là thượng vị long tộc, mà Long Viêm chỉ là một con Hỏa Diễm Cự Long, là một rồng thuộc hạ vị long tộc! Hiện tại, Long Viêm lại có thể ngăn chặn Thâm Uyên Ma Long! "Ta không tin!" Thâm Uyên Ma Long ngước đầu lên. Đuôi nó lúc này đột nhiên cháy lên một ngọn lửa đen kịt, quật về phía Long Viêm. Cùng lúc, trên đỉnh đầu Thâm Uyên Ma Long, Long Đế Quan tản ra tia sáng mãnh liệt. Cảnh giới của Thâm Uyên Ma Long liền lên tới cấp mười bốn! Thâm Uyên Ma Long quét đuôi, cũng là một đòn Chân Long Kỹ. Trên đuôi của nó có một ngọn lửa, có thể hoàn toàn làm đối thủ biến thành bụi. Chỉ là không ngờ, Long Viêm lại thi triển một đòn y hệt. Phần đuôi của Long Viêm cũng xuất hiện một ngọn lửa màu vàng, quét về Thâm Uyên Ma Long. Oanh! Hai đòn công kích đồng thời đánh trúng người đối phương, Long Viêm bị đánh tới mức phải lùi lại mấy bước. Thâm Uyên Ma Long âm độc nói: "Bò sát, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của ta. Hôm nay, ta sẽ cho ngươi biết, Nữ Vương có Long Đế Quan mạnh đến mức nào!" Toàn thân Thâm Uyên Ma Long đột ngột bùng ra khí thế kinh người. Long Khí phun ra từ miệng nó biến thành ngọn lửa đen kịt, chạm vào cái gì, cái đó biến thành tro bụi. Nếu Dung Nham Cổ Long bị nó tấn công, chỉ sợ cũng chỉ có một con đường chết, chớ nói chi là Hỏa Diễm Cự Long! "Con Cự Long này chỉ sợ sắp xong. Dù nó là Cự Long cấp mười ba, cũng không phải là đối thủ của Thâm Uyên Ma Long!" "Không sai, có được Long Đế Quan, Thâm Uyên Ma Long là vô địch. Chúng ta chạy nhanh đi, nếu không chờ nó xử xong con Hỏa Long này cùng Long Hạo, liền đến phiên chúng ta!" "Chờ một chút, các ngươi nhìn, Hỏa Long đang làm cái gì?" "..." Võ giả nơi này đưa mắt nhìn về phía Long Viêm. Bọn hắn nhìn chằm chằm Long Viêm, cảm giác được không thể tưởng tượng nổi, Long Viêm đang làm cái gì? Chỉ thấy, Long Viêm há miệng, Ma Diễm chung quanh như thể bị nó hút vào, bay về phía miệng Long Viêm. "Ngươi làm gì? Ngươi đang tự tử?" Thâm Uyên Ma Long nhìn Long Viêm, trong cặp mắt tràn đầy vẻ khó tin. Thâm Uyên Ma Long có Thâm Uyên Long Diễm, một con Cự Long tầm thường sao có thể thôn phệ được. Dù là Dung Nham Cổ Long cũng không làm được, Long Viêm làm như vậy, hoàn toàn là tự sát! "Đại ca ca… Con rồng kia đang làm gì? Tiếp tục như vậy, nó sẽ chết!" Long Bảo Bảo vội vàng nói. "Nó sẽ không chết, nó sẽ thắng!" Long Hạo đối với Long Viêm tràn đầy lòng tin. Long Viêm thôn phệ Thâm Uyên Long Diễm vào thân thể, chỉ thấy ngoài thân thể của nó, xuất hiện ngọn lửa hai màu đen vàng. Ngay sau đó, trong miệng Long Viêm phun ra một tia lửa, chính là ngọn lửa hai màu. "Cái gì!" Thâm Uyên Ma Long giật nảy mình, cánh của nó lập tức cản trước mặt mình. Oanh! Chỉ thấy, ngọn lửa hai màu đánh trúng người Thâm Uyên Ma Long. Thâm Uyên Ma Long bị đánh bay ra ngoài, cánh của nó đã bị phá hủy. Uy lực của ngọn lửa hai màu này, cực kỳ kinh khủng, khiến nó bị trọng thương. Trên đầu Thâm Uyên Ma Long, Long Đế Quan lại sáng lên. Nhưng một bóng người to lớn đã xuất hiện trên đầu nó. Một cặp Long Trảo có hai màu vàng đen giơ lên cao, sau đó đạp mạnh vào ngực Thâm Uyên Ma Long.