Hiệu quả trồng trọt của linh điền bình thường, là bằng thời gian một năm bên ngoài, tương đương với một vạn năm ở trong này. Mà tiên điền, có thể làm cho hiệu quả trồng trọt tăng thêm rất nhiều. Ở bên ngoài trải qua một năm, thì linh thảo trong tiên điền có thể biến thành dược linh mười vạn năm! Số lượng nguyên đan trên người Long Hạo kỳ thật không ít, liền xem như triệu hoán xong một thượng vị rồng, hắn vẫn còn có 1900 vạn nguyên đan. Nhưng bây giờ, sau khi trồng xong Chân Long Thảo cùng Chân Long Hoa, Long Hạo cảm giác số nguyên đan mình có vẫn rất thiếu thốn! Long Hạo ở bên trong Ngự Long Không Gian, tìm được một chỗ tên là Long Huyết Trì. Ở nơi này, Long Hạo có thể đổ máu của Ám Ảnh Địa Long Lang vào, sau đó tu luyện ở bên trong. Việc Long Hạo chủ yếu cần làm bây giờ, là dung hợn Hồn Văn năm hệ thuộc tính dung hợp vào Tiểu Ngũ Hành Quyết. Cứ như vậy, uy lực Tiểu Ngũ Hành Quyết của Long Hạo có thể trở nên càng thêm khủng bố! Nhưng việc này cũng phải mất không ít thời gian! Lúc Long Hạo đang tu luyện, ở chỗ khác, có không ít cường giả xuất hiện. Trong một khu vực phế tích, chỉ thấy có hai con rồng đang chiến đấu đối kháng ở trong này. Một trong hai con là Dung Nham Cổ Long, mà con Dung Nham Cổ Long này đã lên đến cấp mười hai đỉnh phong. Thực lực của nó cực kỳ đáng sợ. Mỗi khi nó phun một ngọn lửa ra ngoài, đều có thể thoải mái huỷ diệt sạch kiến trúc xung quanh. Mà trước mặt con Dung Nham Cổ Long này, là một con Băng Phong Cổ Long. Con Cổ Long này cũng có độ dài tới 10m. Hàn băng phun ra từ trong miệng nó, trong nháy mắt liền có thể đóng băng kiến trục quanh tất cả khu vực này, thậm chí ngọn lửa trước mắt đều có thể bị đông lại. Ở trên đầu hai con Cổ Long, là hai tên võ giả. Thực lực của hai tên võ giả đều khá mạnh. Một trong hai người, còn là người quen của Long Hạo, hắn là Long Tử Bác! Long Tử Bác có được Dung Nham Cổ Long, mà người đứng ở trước mặt hắn, là một người đàn ông trung niên, có được Băng Phong Cổ Long. "Không nghĩ tới, ngươi có thể đạt được thượng cổ bí quyết, Chân Long Quyết. Người tu luyện loại công pháp này, nếu dừng lại ở Võ Đế Cảnh đủ thời gian, thậm chí không chỉ có thể đột phá vào Chân Võ Cảnh, còn có khả năng trực tiếp tiến đến Hồn Mạch Cảnh. Nhưng đã ở Đông Châu, chỉ sợ không có đủ nguyên đan cho ngươi dùng đi? Sau khi đi vào nơi này, ngươi liền tìm được tông môn cổ xưa như chỗ này, đạt được không ít nguyên đan, trợ giúp ngươi đột phá, tiến vào Hồn Mạch Cảnh. Hơn nữa, còn là Ngũ Tinh Hồn Mạch Cảnh!" Người đàn ông trung niên kia thản nhiên nói. "Người của Liệp Long Minh, quả nhiên kiến thức uyên bác. Tiếc là không phải tất cả mọi người của Liệp Long Minh, đều có thể có được một con Cổ Long làm thủ hạ a?" Long Tử Bác lạnh lùng nói: "Trước kia, ta đọc sách cổ biết rõ, người của Liệp Long Minh các ngươi, không thể đi vào chỗ Thánh Vực này. Tiêu Không, các ngươi đi vào nơi này, là vì cái gì? Chỉ một người như Long Hạo, đáng giá các ngươi phái ra võ giả Hồn Mạch Cảnh đi vào nơi này sao?" "Trong khu Thánh Vực này, tự nhiên có thứ mà chúng ta nhất định phải có được. Nhưng thứ kia là cái gì, ta không cần cùng ngươi giải thích. Ngược lại, con Cổ Long này của ngươi làm ta thấy rất có hứng thú. Đem nó giao cho ta, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết! Ngươi cảm thấy thế nào?" Tiêu Không mỉm cười, nói. "Chẳng ra sao cả! Ngươi bây giờ mặc dù có thể ngăn chặn ta, nhưng muốn giết ta, ngươi không làm được!" Long Tử Bác nói ra. "Vậy phải thử một chút mới biết được!" Tiêu Không đáp. Hồn Khí mà Long Tử Bác sử dụng là một thanh trường thương, mà Tiêu Không dùng một thanh trường đao làm vũ khí. Hai người cùng Cổ Long dưới thân đồng thời ra tay. Âm thanh binh khí va chạm không ngừng bộc phát, còn có tiếng gào thét của hai con Cổ Long đang chiến đấu, gầm lên giận dữ. Nhưng Long Tử Bác dù sao cũng chỉ vừa thăng cấp lên Hồn Mạch Cảnh. Muốn đánh một trận với Tiêu Không, vẫn có chút miễn cưỡng. Dung Nham Cổ Long lui ra phía sau, chở Long Tử Bác rời đi, Long Tử Bác nói: "Tiêu Không, lần tiếp theo gặp lại ngươi, ta sẽ không lại thua!" "Tốt, ta chờ!" Tiêu Không hoàn toàn không thèm để ý, đáp. Nhìn bóng lưng Long Tử Bác rời đi, Tiêu Không mới tự lẩm bẩm: "Ngươi mặc dù không phải người của Liệp Long Minh, lại còn dùng Long Hạch để tăng cường thực lực. Xem ra, lần sau chúng ta gặp nhau, hẳn là sẽ ở Long Đằng Sơn Trang! Ở Long Đằng Sơn Trang, hình như có một viên khoáng thể trứng rồng! Liệp Long Minh chúng ta, nhất định phải lấy nó vào tay!" Tại một chỗ khác, nơi này khắp nơi đều là ma khí. Ma khí khinh khủng quấn quanh lấy một người, chính là Bạch Lam. Hắn trên lưng cõng một thanh kiếm. Toàn bộ thân kiếm đều đen như mực, như thể ma kiếm vậy. Khí tức trên thân thể Bạch Lam tương đối kinh khủng. Bây giờ, hắn đã bước chân vào Hồn Mạch Cảnh! Trên người Bạch Lam xuất hiện một con Yêu Lang toàn thân đen kịt, đang theo dõi Bạch Lam. Ở trong mắt nó đầy âm u đen tối. Con Yêu Lang này là Dạ Phong Lang, có thực lực của yêu thú cấp mười hai! Con Yêu Lang này, đang là thủ hạ của Bạch Lam! Trước mặt một người một sói, có hai mươi tên võ giả. Thực lực của đám võ giả này phải lên tới Chân Võ Cảnh, cũng có vài tên Võ Đế, là người của hai nhóm thế lực. Bạch Lam mở to mắt. Một đôi mắt của hắn cực kỳ thâm thuý, như thể có thể hút người khác vào bên trong tầm mắt. "Không, đừng giết ta, van cầu ngươi, đừng giết ta!" "Chúng ta là người Nam Châu đệ tử của Thú Linh Sơn. Nếu ngươi giết chúng ta, Thú Linh Sơn sẽ không bỏ qua ngươi!" "Không sai, chúng ta cũng là người của Nam Châu. Sư huynh thiên tài của Thánh Võ Các, Cát Vĩ, đã bước chân vào cấp tứ tinh Chân Võ Cảnh. Thực lực của hắn cực mạnh! Ngươi thả chúng ta, chúng ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra!" "..." Những người này lập tức hô lên. Tiếc là đúng lúc này, bốn cỗ thi thể bị ném đến trước mặt của bọn hắn. Nhìn thấy bốn cỗ thi thể này, người ở chỗ này đều ngây ngẩn. "Cái này... Đây không phải Cát Vĩ sư huynh sao? Làm sao có thể? Cát Vĩ sư huynh làm sao sẽ chết ở chỗ này?" "Còn có Lương Vi sư huynh, hắn chính là thiên tài số một của Linh Sơn a! Làm sao lại chết như vậy?" "Vị này Trưởng Tôn Bình sư huynh, cũng là thiên tài của Thánh Võ Các, cũng đã chết?" "..." Đám võ giả đứng ở đây, trên mặt ai cũng lộ ra vẻ sợ hãi. Thiên tài của Nam Châu, toàn bộ đều chết dưới tay Bạch Lam, bọn hắn làm sao có thể không sợ? "Các ngươi không cần lo lắng, bởi vì các ngươi rất nhanh liền sẽ xuống dưới địa ngục cùng bọn hắn hội tụ rồi!" Chỉ nghe Bạch Lam nói xong, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn. Bàn tay duỗi ra phía trước mặt, một ngọn lửa màu đen đã bay lên, cắn nuốt sạch sẽ toàn bộ võ giả đứng trước mặt. Đãm võ giả không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết. Mà bọn hắn cũng bị ngọn lửa đen này luyện hoá sạch. Thân thể, máu thịt của đám võ giả này, toàn bộ đều biến mất, hoá thành linh khí cực kỳ tinh thuần. Bạch Lam không khách khí chút nào thôn phệ hết. Những võ giả này căn bản không có cơ hội phản kháng. Sau khi thôn phệ sạch tất cả mọi người, cảnh giới của Bạch Lam mạnh mẽ tăng lên thành nhị tinh Hồn Mạch Cảnh. Trên mặt của hắn lộ ra nụ cười hiểm ác: "Long Hạo, ta hiện tại đã đạt được Ma Tông Truyền Thừa. Từ giờ trở đi, là thời gian ta đi săn ngươi rồi. Chờ ta gặp lại ngươi, chính là giờ chết của ngươi!"