Trong mắt Tiêu Vũ tràn đầy vẻ sợ hãi. Hắn cắn răng một cái, chỉ thấy sau lưng của hắn, Võ Hồn đột nhiên xuất hiện. Trường thương trong tay Tiêu Vũ đâm thẳng về phía sau. Viên Long Châu kia nổ tung trước mặt Tiêu Vũ, nổ bay hắn ra ngoài. Nhưng đúng lúc này, một Võ Hồn Ngũ Trảo Kim Long khổng lồ xuất hiện ngay sau lưng Tiêu Vũ, một ngụm liền nuốt sạch lấy Võ Hồn của Tiêu Vũ. Đây chính là Võ Hồn của Long Hạo! Cảnh giới bây giờ của Long Hạo tuy không bằng Tiêu Vũ, nhưng Võ Hồn của hắn, lại có cấp bậc mạnh hơn Tiêu Vũ rất nhiều. Một ngụm này, trực tiếp thôn phệ sạch Võ Hồn của Tiêu Vũ, phảng phất đem linh hồn của Tiêu Vũ cũng thôn phệ một nửa, có thể suy yếu thực lực của Tiêu Vũ một mảng lớn! Tiêu Vũ không nghĩ tới, Long Hạo sẽ nhân lúc này ra tay, mà đòn đánh lén này, hắn căn bản khó lòng phòng bị. Long Viêm không bỏ qua cơ hội này. Một nửa cái đuôi rồng còn lại của nó quét qua chỗ Tiêu Vũ. Mặt Tiêu Vũ liền biến sắc. Nếu lại bị Long Viêm đánh trúng, hắn sợ là không chết, cũng mất nửa cái mạng. Tiêu Vũ làm sao còn dám ở lại. Hắn cắn răng một cái, bóp nát một tấm Ấn Phù, cả người biến mất trước mặt Long Hạo cùng Long Viêm. "Long Hạo, Long Viêm, lần tiếp theo, ta nhất định sẽ không bỏ qua các ngươi!" Tiêu Vũ mặc dù biến mất tại trước mặt mọi người, nhưng giọng nói của hắn vẫn quanh quẩn bốn phía. Long Hạo nhướng mày. Hắn không ngờ, Tiêu Vũ lại chạy thoát rồi. Lần này, Tiêu Vũ nhất định sẽ báo với võ giả cuối cùng của Liệp Long Minh. Đám người Liệp Long Minh này, chỉ sợ về sau sẽ tiếp tục nhắm vào mình! Chuyện duy nhất đáng được ăn mừng, đó chính là Long Hạo đã thôn phệ hết Võ Hồn của Tiêu Vũ. Bên trong Võ Hồn của Tiêu Vũ, thế nhưng lại chứa đựng viên Tam Phẩm Kim Hệ Hồn Văn, còn có Thuấn Hồn Kim Đế Trảm Phù Văn. Long Hạo chỉ cần dược thêm Xích Diễm Hỏa Đế Quyền Phù Văn, liền đạt được hoàn chỉnh Tiểu Ngũ Hành Quyết! "Long Viêm, ngươi làm rất tốt!" Trên mặt của Long Hạo lộ ra vẻ tươi cười. Long Viêm được Long Hạo khích lệ, cũng vui vẻ. Nhưng một giây sau, Long Viêm liền nhìn chằm chằm đám dung nham dưới thân mình. Nó la lớn: "Phụ thân, ở chỗ này có thứ gì đó! Cẩn thận!" Trong dòng dung nham kia, thế nhưng lại toát ra từng đợt bọt khí. Ở trong đó, tựa như có thứ gì đó sắp xuất hiện! Mà lúc này, Tiêu Vũ vốn đang bỏ chạy. Nhưng hắn đã thụ thương vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa Võ Hồn của hắn cũng bị Long Hạo thôn phệ hết. Lần này, Tiêu Vũ chỉ sợ khó có thể khôi phục lại! Sau lần này, thực lực của Tiêu Vũ khẳng định sẽ giảm mạnh. Tất cả những thứ này, đều là do Long Hạo gây ra! Đều là bởi vì Long Hạo! "Tiêu Không đại ca, ngươi nhất định phải báo thù cho ta!" Tiêu Vũ tay nắm lấy một cái Ấn Phù, hắn nói. "Ta đã biết, hết thảy giao cho ta đi. Ta bây giờ còn đang làm việc, chờ ta làm xong, ta liền sẽ qua đây, giết Long Hạo!" Trong Ấn Phù truyền ra một giọng nói cực lạnh lẽo. "Chờ một chút, Tiêu Không đại ca, Tiêu Không đại ca!" Tiêu Vũ lại hô vài câu, nhưng bên kia cũng không có tiếng trả lời. Tiêu Vũ thở dài, đang định rời khỏi nơi này. Mà lúc này đây, Tiêu Vũ lại nghe được có tiếng bước chân truyền đến. Hơn nữa, người đi tới đây, không phải chỉ có một người! Tiêu Vũ vừa quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía truyền ra âm thanh. Sắc mặt của hắn trở nên trắng nhợt, tương đương khó coi: "Là ngươi!" Người tới có dáng người hết sức uyển chuyển, khuôn mặt cũng rất tuyệt sắc. Trên người nàng, lúc nào cũng tản ra sự quyến rũ hấp dẫn. Đây là một cô gái có dung nhan tuyệt sắc, Ninh Nhã! Bên cạnh Ninh Nhã, còn có một vị võ giả khác, người này là Viên Lương! Chỉ nghe Ninh Nhã nói: "Không nghĩ tới, Tiêu Vũ công tử, chúng ta lại gặp mặt!" "Hừ, chỉ là một nữ nhân ti tiện mà thôi. Ngươi tới nơi này làm gì?" Tiêu Vũ lạnh lùng nói. Lời nói của Tiêu Vũ khiến trong mắt Ninh Nhã lóe lên một đạo sát ý lạnh như băng. Song trên mặt của nàng vẫn đang giữ nguyên nụ cười: "Tiêu Vũ công tử lần này chật vật như thế, là thua trên tay Long Hạo sao?" "Ngươi nói cái gì?" Tiêu Vũ nghe được, phảng phất bị đâm chọt chỗ đau, trong mắt của hắn lóe ra ánh sáng lạnh. "Tiêu Vũ công tử, ngươi nếu cùng chúng ta liên thủ, nhất định có thể đối phó Long Hạo. Đến lúc đó lấy được bảo vật, chúng ta có thể chia đều!" Ninh Nhã còn nói thêm. "Chỉ bằng các ngươi, có tư cách gì liên thủ với ta?" Trên mặt của Tiêu Vũ lộ ra vẻ khinh thường. "Nếu như vậy, chúng ta đã không còn gì để nói rồi!" Ninh Nhã thản nhiên nói: "Viên Lương, ra tay đi!" "Vâng!" Viên Lương nghe nàng nói vậy, liền lập tức đi về phía trước. Lúc đầu, cảnh giới của Viên Lương còn ở trên Ninh Nhã. Nhưng bây giờ, Viên Lương lại bị Ninh Nhã khống chế. Hiện tại, Viên Lương mặt không biểu tình nhìn chằm chằm Tiêu Vũ. Chỉ thấy hắn lật tay một cái, Mặc Dương Thương đã ra tay. Trên tay Viên Lương đâm ra một thương, thanh trường thương kia lập tức bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực. "Ngươi dám ra tay với ta? Cút!" Tiêu Vũ quát lớn. Nhưng vết thương trên người Tiêu Vũ đều không nhẹ, mà Tiêu Vũ còn bị mất Võ Hồn, thế nên thực lực của hắn đã giảm đi rất nhiều. Nhưng trong mắt hắn, đối phó một tên tứ tinh Chân Võ Cảnh, vẫn là có thể làm được! Tiêu Vũ hiện tại, đúng là có thể áp chế được Viên Lương. Trong lòng Tiêu Vũ lúc này cực hận hai người trước mặt. Trường thương của hắn trong nháy mắt đâm ra trên trăm thương, mỗi một thương uy lực đều cực khủng bố. Trên người Viên Lương lập tức xuất hiện mấy lỗ máu. Nhưng lúc này, một tia hào quang màu đen cũng đã quấn quanh người Tiêu Vũ. Ở đây có tầm năm, sáu tia sáng đen, trực tiếp khóa tay chân và cổ của Tiêu Vũ lại. "Cái gì?!!" Tiêu Vũ tái mặt. Hắn khó mà tưởng tượng được, tại sao có thể có những tia sáng đen này trói trên người hắn? Tiêu Vũ nhìn về phía Ninh Nhã, chỉ thấy phía sau lưng Ninh Nhã thế nhưng xuất hiện Võ Hồn là một con bạch tuộc. Hơn nữa, Võ Hồn của nàng rất chân thật, có thể trói chặt Tiêu Vũ. "Làm sao có thể? Võ Hồn của ngươi làm sao lại có được thực thể? Đây chính là Cửu Tinh Chân Võ Giả, Hồn Hóa Cảnh mới có thể xuất hiện. Ngươi làm sao có thể khiến cho Võ Hồn của ngươi thực chất hoá được? " Tiêu Vũ mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ. "Ta không cần giải thích với ngươi nhiều như vậy!" Ninh Nhã cười lạnh một tiếng: "Ngươi nếu không quy thuận ta, ta liền hoàn toàn thôn phệ ngươi. Thực lực của ngươi, hiện tại về ta!" "Không!!!" Tiêu Vũ không thể tin được đây là sự thực. Một chiêu này, chỉ sợ không chỉ đơn giản là Thôn Thiên Quyết. Đây như thể Thôn Thiên Quyết đã tu luyện đến cực hạn, Thập Phẩm Chân Võ Kỹ. Loại vật này, làm sao sẽ xuất hiện trên người của Ninh Nhã. Đây tuyệt đối không phải thứ Ninh Nhã có thể tự mình tu luyện ra được! Ninh Nhã cảm giác được cảnh giới của mình đang tăng vọt. Nàng vô cùng kích động. Không ngờ, chính mình lần này nhân họa đắc phúc, lại có thể đạt được chuyện tốt như thế. Từ trước đó rất lâu, Ninh Nhã liền được đến một cái tàn hồn. Nhưng tàn hồn này muốn đoạt xá Ninh Nhã. Nó thất bại, tiện nghi Ninh Nhã. Tàn hồn kia có cảnh giới là Cửu Tinh Chân Võ Cảnh, Hồn Hóa Cảnh. Quan trọng nhất là, tàn hồn này còn tu luyện Thôn Thiên Quyết, đồng thời đem Thôn Thiên Quyết tu luyện tới đại viên mãn. Hiện tại, Ninh Nhã tương đương với việc vô tình đạt được một chiêu võ kỹ cực mạnh! Bởi vì thế, cho nên Ninh Nhã thu phục được Viên Lương!