Chương 666: Chiến tam đại thiên tài Trong lòng Ninh Nhã đối với Long Hạo có oán độc sâu đậm, trước đó Long Hạo cũng dám từ trên tay nàng cướp đi đan long, đây đối với nàng mà nói, là sự vũ nhục vô cùng lớn, nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho Long Hạo, nhất định phải đem Long Hạo giết chết. Lúc đầu Ninh Nhã còn muốn mời Nguyệt Tinh đến gây sự với Long Hạo, nhưng mà Nguyệt Tinh rõ ràng là càng coi trọng bảo vật ở nơi này hơn, cho nên mới sẽ đến đây trước, nhưng mà tại trong lòng Ninh Nhã, đối với Long Hạo vẫn là một mực oán hận, mà hiện tại hận ý càng thêm nồng đậm rồi! Hiện tại Long Hạo xuất hiện ở đây, hơn nữa còn dám đánh thương người của hai thế lực lớn, đơn giản chính là muốn chết, lúc này Ninh Nhã làm sao có thể không cao hứng? Long Hạo? Nghe được lời nói của Ninh Nhã, trong mắt Lôi Nghĩa cùng Đồng Vũ lóe lên một đạo hàn quang, trên mặt của Đồng Vũ toát ra sát ý: "Hóa ra, ngươi chính là Long Hạo? Ngươi giết chết không ít đệ tử Kim Lôi tông chúng ta đúng không a? Ngươi lại còn dám đến đây?" "Lá gan của ngươi cũng không nhỏ, đáng tiếc, ngươi còn chưa có làm rõ ràng tình huống hiện tại a? Ngươi cũng đã biết chúng ta là người nào? Chúng ta là đệ tử thiên tài bên trong Kim Lôi tông cùng Nguyệt Vẫn tông, ngươi một người đến nơi này, là muốn đến để chịu chết phải không?" Lôi Nghĩa đánh giá Long Hạo, tầm mắt hắn cao ngạo, phảng phất như đang nhìn một con giun dế, trong mắt hắn, đích thực Long Hạo chỉ là một con giun dế mà thôi. "Hóa ra là ngươi khi dễ Nhã Nhã của ta, tốt, nếu dạng này, ta liền muốn mạng của ngươi, chỉ có dùng mệnh của ngươi, mới có thể bồi thường sai lầm ngươi phạm phải!" Ánh mắt Nguyệt Tinh trở nên sâm lãnh. "Chúng ta ai xuất thủ giải quyết hắn đây?" Chỉ nghe thấy Lôi Nghĩa quay sang hỏi. "Để ta ra tay đi!" Nguyệt Tinh thản nhiên nói, hắn đi về phía trước một bước, nói: "Ngươi tự vẫn đi, bằng không, chờ ta xuất thủ, chỉ sợ ngươi phải chịu lấy không ít đau khổ, dám đến đây, đích thực có mấy phần can đảm, nhưng mà ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi, thật là quá ngu xuẩn!" Trong mắt Ninh Nhã tràn đầy vẻ ác độc, lần này, Long Hạo chết chắc rồi! Trên mặt của Minh Nhược cũng lộ ra vẻ lo lắng, dù sao nàng có nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, Long Hạo lại lớn mật đến mức này, trực tiếp vọt thẳng thâm nhập vào chỗ này. Những Võ Đế ở phía ngoài không quan trọng, nhưng ở trong này đều là Võ Đế đỉnh phong, hơn nữa còn là thiên tài của hai thế lực lớn, thập tinh Võ Đế, Long Hạo trực tiếp vọt vào, trực tiếp đối đầu với ba vị thiên tài, mà mỗi một người đều là thập tinh Võ Đế, loại thực lực này, sao có thể dễ đối phó, liền xem như Long Hạo, cũng không tránh khỏi quá mức tự tin rồi! Nhưng mà Minh Nhược cũng sẽ không nghĩ tới, Long Hạo lại dám nói ra một câu. "Ba người các ngươi chính là thiên tài của Kim Lôi tông cùng Nguyệt Vẫn tông sao? Vậy các ngươi xuất thủ một lượt đi!" Long Hạo híp mắt nhìn mấy người trước mặt. Các ngươi xuất thủ một lượt đi! Câu nói này của Long Hạo, ngay lập tức để mấy người trong này đều ngẩn ra, đặc biệt là Lôi Nghĩa, Đồng Vũ cùng với Nguyệt Tinh, bọn hắn cảm giác là Long Hạo đang vũ nhục bọn hắn! "Muốn chết!" Nguyệt Tinh nổi giận, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám xem thường hắn như thế, liền xem như thiên tài của tứ đại thế lực khác trong Tây châu, cũng không dám xem thường hắn như vậy, nhưng bây giờ, Long Hạo lại dám nói ra những lời này. Phía sau Nguyệt Tinh Võ Đế xuất hiện võ hồn Tinh Quang, hắn lật bàn tay một cái, một thanh kiếm đã xuất hiện, chỉ thấy kiếm quang của hắn chém tới Long Hạo, một kiếm này phát ra tinh quang cực kỳ cường đại, Nguyệt Tinh kiếm, trong nháy mắt đã chém tới thân Long Hạo, mà đây chính là Tinh Trảm Nguyệt kiếm của Nguyệt Tinh Võ Đế, uy lực cực kỳ cường đại, đã có được uy lực của tuyệt phẩm đế kỹ đỉnh phong rồi. Một kiếm này trảm ngay trước mặt Long Hạo, Long Hạo đưa tay phải ra, hắn muốn sử dụng tay phải của mình ngăn cản một kiếm này. "Chết chắc, Long Hạo, lần này ngươi nhất định phải chết, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Nguyệt Tinh ca ca, không chỉ là hắn, còn có ngươi!" Ninh Nhã nhìn chằm chằm Minh Nhược đang đứng cách đó không xa, trong miệng của nàng phun lời nói ác độc vô cùng: "Chờ ngươi rơi xuống trên tay của ta, ta sẽ không buông tha ngươi dễ dàng, ta sẽ đem ngươi tra tấn đến chết!" Sắc mặt Minh Nhược hơi khó coi, có điều nàng cũng không mở miệng nói ra bất kỳ từ gì. Uy lực một kiếm này, liền xem như Đồng Vũ cùng Lôi Nghĩa cũng không dám dùng tay để ngăn cản, mà Long Hạo mới chỉ là một bát tinh Võ Đế, cũng dám dùng tay ngăn cản một kiếm này? "Ngu xuẩn, hiện tại ta liền đem cánh tay của ngươi chém xuống!" Nguyệt Tinh Võ Đế cười lạnh một tiếng, kiếm của hắn là nhị phẩm hồn khí, uy lực tương đối kinh khủng, coi như thi triển ra tuyệt phẩm đế kỹ, uy lực của một kiếm này cũng không phải Võ Đế bình thường có thể tiếp được! Long Hạo cũng không để ý tới suy nghĩ của những người khác như thế nào, ngón trỏ cùng ngón cái của hắn đã bắt được lưỡi kiếm của thanh kiếm kia, thanh kiếm này bị Long Hạo giữ ở trên tay, căn bản tiếp xúc không được đến người Long Hạo, mà chiêu võ kỹ này, hơn nữa hoàn toàn không đả thương được làn da của Long Hạo. Hiện tại Long Hạo rất cường đại, đã có thể tuỳ tiện ngăn cản được loaih công kích này. "Không có khả năng! Cái này sao có thể? Công kích của Nguyệt Tinh ca ca, làm sao lại bị ngươi ngăn cản được?" Ninh Nhã nhìn chằm chằm Long Hạo, trong cặp mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. "Vừa rồi một chiêu này, hắn là nương tựa theo công kích để ngăn cản, hắn, đoán chừng so với thập giai Cự Long còn cường đại hơn!" Đồng Vũ bình tĩnh nói. "Ta xem là Nguyệt Tinh quá bất cẩn, lại bị một tên bát tinh Võ Đế đánh thành dạng này, hắn thật không đáng dùng tới!" Lôi Nghĩa bĩu môi, nói. "Cái gì?" Lúc này, sắc mặt Nguyệt Tinh Võ Đế đã trở nên trắng bệch, mà lúc này, một nắm đấm đã oanh đến trên thân Nguyệt Tinh Võ Đế. Hồn lực hộ giáp trên người Nguyệt Tinh Võ Đế vỡ nát, không những vậy, hắn cũng đã thụ thương, một quyền này lập tức liền đem hắn đánh bay, uy lực mạnh tới mức để cho Nguyệt Tinh Võ Đế phun ra một ngụm máu tươi. Lực lượng thật kinh khủng! Sắc mặt Nguyệt Tinh Võ Đế trở nên tái nhợt, hắn nhìn chằm chằm Long Hạo, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. "Ta đã nói rồi, ba người các ngươi cùng tiến lên cả đi!" Khuôn mặt Long Hạo không mang theo chút biểu tình nào bước tới một bước. Một giây sau, chỉ thấy tại dưới chân Long Hạo, bùng phát ra hỏa diễm trong nháy mắt tràn về phía Nguyệt Tinh Võ Đế, cùng một thời gian, bàn tay Long Hạo hóa thành trảo thủ, một chưởng vỗ xuống trên người Nguyệt Tinh. Long Hạo xuất thủ, cũng không hề có một chút ý tứ hạ thủ lưu tình nào, nếu lần này trảo thủ đánh trúng Nguyệt Tinh Võ Đế, coi như Nguyệt Tinh không chết, sợ rằng cũng phải nhận thương nặng, mà không chỉ là như vậy, hiện tại Long Hạo cùng lúc thi triển ra công kích của Hỏa Long hồn văn, hai đạo công kích đồng thời đánh tới chỗ Nguyệt Tinh. "Các ngươi đồng loạt ra tay, bằng không, chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này!" Nguyệt Tinh Võ Đế hét lớn một tiếng, hiện tại Nguyệt Tinh Võ Đế đã có thể minh bạch, Long Hạo cũng không phải bát tinh Võ Đế phổ thông, chỉ có thời điểm chân chính đối mặt với Long Hạo, mới có thể thấy rõ được rốt cuộc Long Hạo mạnh cỡ nào, Long Hạo cường đại đến tình trạng kinh khủng, một mình hắn, không đối phó được! Hai người Lôi Nghĩa cùng Đồng Vũ nhìn thấy, hai người bọn họ liếc nhau, lại lộ ra một nụ cười lạnh, đồng thời không có ý xuất thủ. Hai người là loại người âm hiểm đến cực điểm, lúc này, bọn hắn cũng không dễ dàng xuất thủ như vậy. Đương nhiên Nguyệt Tinh cũng hiểu được ý tứ của bọn hắn, Nguyệt Tinh lập tức la lớn: "Ta chỉ cần một kiện bảo vật ở nơi này, các ngươi có thể xuất thủ đi!" Cả người Nguyệt Tinh lao tới chém ra một kiếm, một kiếm này trảm ở trên bàn tay của Long Hạo, đồng thời ở dưới chân hắn xuất hiện một tầng hàn băng, ngăn cản ngọn lửa kia lại. Oanh! Chỉ nghe được một âm thanh lớn vang lên, một bóng người bay rớt ra ngoài.