Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 581: Bọn hắn trốn không thoát!

Chương 581: Bọn hắn trốn không thoát!


Vừa rồi Lôi Lôi vẫn chưa hôn mê, chỉ là ngất đi một lát đã tỉnh lại rồi, nghĩ đến lúc nãy Long Hạo giúp nàng bó thuốc, mặt của nàng đã
đỏ thấu cả lên.
Long Hạo từ trong lời nói của mọi người cũng đã biết được nguyên nhân của chuyện này, Lôi Lôi là bị hai người Ngô Tư cùng Ngô Thức
làm hại kém chút nữa đã chết ở chỗ này, trong mắt Long Hạo lộ ra hàn ý.
Thân thể Long Hạo khẽ động, đã rời khỏi nơi này.
Thực Vật Cự Long trải qua một phen chiến đấu, cũng đã làm cho tuổi thọ của nó lại rút ngắn thêm một chút, khiến nó có chút buồn bực,
Thực Vật Cự Long nhìn thấy Long Hạo xuất hiện, nó hỏi: "Người trẻ tuổi, có chuyện gì?"
"Hẳn là ngươi có thể dùng thực vật để liên hệ với nhau a? Ta cần phải đi tìm hai người!" Long Hạo nói.
"A, ngươi là muốn thay vị tiểu cô nương kia báo thù? Tốt, nếu dạng này, ta liền dẫn ngươi đi báo thù!" Thực Vật Cự Long ngược lại rất
là sảng khoái, nó lập tức đáp ứng.
Long Hạo đứng lên người Thực Vật Cự Long trực tiếp đằng không mà đi, hai người Ngô Tư cùng Ngô Thức cũng chạy trốn rất nhanh,
bọn hắn muốn mau chóng chạy thoát khỏi bộ lạc này.
Nhưng dù sao thì ở nơi này vẫn là trung tâm rừng rậm, khắp nơi đều là nguy hiểm, bọn hắn lúc nào cũng có thể gặp được những yêu thú
khác, cho nên sau khi hai người chạy ra một đoạn đường, cũng không dám tiếp tục tùy tiện đi tới.
"Ca, lần này chúng ta rời khỏi bộ lạc, liền có thể gia nhập Viêm Không bảo, ta đã nghe nói, Viêm Không bảo này chính là một trong thập
đại thế lực ở Đông Châu, lấy thực lực của chúng ta, nhất định có thể tiến vào bên trong, nói không chừng còn có thể làm một chức
trưởng lão!" Con mắt Ngô Tư đang phát sáng: "Ta đã sớm chán ghét cái chỗ này, hiện tại rốt cục cũng đã có thể quang minh chính đại
rời đi!"
"Không sai, sau khi chúng ta rời khỏi đây, sẽ không bao giờ quay trở về nữa!" Trong mắt Ngô Thức cũng lộ ra vẻ vui thích.
"Người nào!" Ở phía trước xuất hiện một nhóm võ giả, những võ giả này mặc phục sức đồng nhất, là người của Viêm Không bảo.
Không những vậy lần này là một vị cường giả nhất tinh Võ Đế dẫn theo những võ giả khác, tiến vào phụ cận ở nơi này để lục xoát.
"Nguyên lai là các vị đại nhân của Viêm Không bảo, chúng ta vốn dĩ là người của bộ lạc sinh tồn ở nơi này, bây giờ chúng ta muốn gia
nhập Viêm Không bảo, không biết các vị đại nhân có thể thu lưu chúng ta hay không?" Ngô Thức lập tức chắp tay nói ra.
"Ồ? Các ngươi cũng là người của bộ lạc ở nơi này? Hơn nữa thực lực của ngươi cũng khá cường đại, đã là ngũ tinh Võ Thánh, chúng ta
tất nhiên là rất hoan nghênh, nhưng mà gia nhập Viêm Không bảo chúng ta, cũng nhất định phải bỏ ra một điểm đại giới!" Tầm mắt của
tên Võ Đế kia đảo qua người Ngô Tư, trong mắt của hắn lộ ra một tia dâm tục.
Làm sao Ngô Tư lại không rõ ý nghĩ của nam nhân này, lập tức nàng lộ ra nụ cười quyến rũ, cố ý lả lơi đưa tình nói ra: "Nếu là đại nhân
nguyện ý thu lưu chúng ta, ta tự nhiên nguyện ý đi theo đại nhân!"
Có thể trở thành thê tử của một vị Võ Đế, thậm chí chỉ là thiếp thân tùy tùng của Võ Đế, cũng đều có sinh hoạt rất khá, Ngô Tư tự nhiên
sẽ không cự tuyệt lời đề nghị của vị Võ Đế này.
"Tốt, tốt, đã như vậy, chỉ cần chờ ta xác nhận thân phận của các ngươi, các ngươi liền có thể chính thức gia nhập Viêm Không bảo
chúng ta, còn bây giờ, các ngươi cứ tạm thời lưu lại bên cạnh chúng ta đi!" Vị Võ Đế kia hớn hở cười nói.
"Được a!" Hai người sẽ không cự tuyệt.
"Chúc mừng Hồng Liên Võ Đế đại nhân, Võ Đế đại nhân lại nhiều thêm một vị hồng nhan tri kỷ rồi!"
"Ngô Tư cô nương, Ngô Thức thiếu gia, các ngươi lưu lại Viêm Không bảo chúng ta, là sự lựa chọn vô cùng sáng suốt!"
"Có Ngô Thức thiếu gia cùng Ngô Tư cô nương gia nhập, chúng ta liền như hổ mọc thêm cánh rồi!"
"..."
Rất nhiều người lập tức bắt đầu nịnh nọt hai người kia.
Mà ngay lúc này, liền nghe được một tiếng long ngâm xuất hiện, lập tức khiến cho võ giả của Viêm Không bảo ở đây lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nơi này có rồng?
Đám người ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời, đang đáp xuống một con rồng màu xanh lá, con rồng này xuất hiện, làm cho tất cả mọi
người ở chỗ này đều kinh trụ, thật sự có một con rồng, hơn nữa, ở trên đầu con rồng này còn có một người, một thiếu niên!
"Ngươi chính là Ngô Thức? Là ngươi làm Lôi Lôi bị thương nặng?" Khuôn mặt Long Hạo không chút thay đổi nói.
"Long Viêm, ngươi muốn làm cái gì? Chúng ta bây giờ đã là người của Viêm Không bảo, ngươi biết đây là ý gì không? Chúng ta là người
của một trong thập đại thế lực ở Đông Châu, người của Viêm Không bảo, ngươi dám ra tay với chúng ta sao?" Khi Ngô Tư nhìn thấy
Long Hạo cùng Thực Vật Cự Long này xuất hiện, trên mặt của nàng lộ ra vẻ khinh thường.
"Không sai, ngươi bây giờ còn muốn ra tay với chúng ta, cũng chính là phải đối mặt với sự phẫn nộ của Viêm Không bảo!" Ngô Thức nói
ra, trên mặt của hắn cũng không có một chút vẻ gì gọi là kinh hoảng.
Có Viêm Không bảo ở sau lưng làm chỗ dựa, căn bản không cần phải sợ hãi cái gì.
"Các ngươi hiện tại là người của Viêm Không bảo? Các ngươi có hỏi qua ta sao?" Sau khi Thực Vật Cự Long nghe được, trong mắt của
nó toát ra vẻ cười lạnh: "Ta không cho phép, các ngươi còn dám thoát ly khỏi bộ lạc sao?"
"Ngươi… Ngươi cùng lắm cũng chỉ là một đầu Cự Long sắp chết mà thôi, ngươi cho rằng ngươi có thể ngăn cản được Viêm Không bảo
sao?" Chỉ nghe được Ngô Thức kia lập tức la lớn.
"Ta gọi là Hồng Liên Võ Đế, là người của Viêm Không bảo, các ngươi muốn từ trên tay của chúng ta bắt người sao?" Trên mặt Hồng
Liên Võ Đế lộ ra nét cười lạnh, hắn nói.
"Hồng Liên Võ Đế? Thì tính sao?" Long Hạo lạnh nhạt hừ lên một tiếng.
"Ngươi còn dám không đem ta để vào trong mắt?" Hồng Liên Võ Đế nghe được, trong mắt hắn lấp lóe hàn ý.
"Ngươi nói đúng rồi, thứ sâu kiến như ngươi không đáng lọt vào trong mắt của ta!" Long Hạo lại quay đầu, nhìn về phía huynh muội Ngô
Tư, hắn lạnh nhạt nói ra: "Các ngươi nghĩ là các ngươi gia nhập Viêm Không bảo, liền có thể trốn được sao? Các ngươi trốn không
thoát, hôm nay các ngươi đều phải chết!"
Lời nói của Long Hạo rõ ràng đã khiến cho Hồng Liên Võ Đế rất sững sờ, cho dù thế nào thì Hồng Liên Võ Đế cũng không nghĩ tới,
Long Hạo lại lớn lối đến như thế, trong mắt của hắn phát ra hàn ý nồng đậm: "Tốt, hôm nay ta liền muốn mở mang kiến thức một chút,
xem ngươi có tư cách gì mà dám cuồng vọng tự đại như vậy! Là con rồng này cho ngươi dũng khí sao?”
"Không, để đối phó với ngươi, ta không cần bất kì ai giúp đỡ!" Long Hạo lắc đầu, chỉ thấy bàn tay Long Hạo đã đánh về phía trước, một
tia chớp trong nháy mắt bay nhảy ra ngoài, chớp mắt một cái lôi điện đã ở trên thân của Ngô Thức nổ tung, cả người Ngô Thức bị lôi
điện này nổ thành một mảng cháy đen, trong không khí xuất hiện hương vị của thịt sống bị cháy khét.
Long Hạo, thật sự dám ra tay, hơn nữa còn dám giết chết Ngô Thức?
Ở ngay trước mặt Hồng Liên Võ Đế, giết chết Ngô Thức!
"Đại ca!" Ngô Tư giật nảy cả mình, nàng phát hiện Ngô Thức đã không có một điểm sinh cơ, nàng lập tức quỳ gối trước mặt Hồng Liên
Võ Đế: "Hồng Liên Võ Đế đại nhân, van cầu ngươi, xin ngươi nhất định phải thay đại ca ta báo thù, nhất định phải giết chết Long Viêm,
tuyệt đối không thể buông tha cho hắn! Chỉ cần đại nhân có thể báo thù cho ta, mặc kệ đại nhân muốn ta làm cái gì, ta cũng nguyện ý!"
"Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, hắn dám ở ngay trước mặt ta giết người, chính là không đem ta để vào trong
mắt, người như vậy, tuyệt đối không thể buông tha!" Hồng Liên Võ Đế nhìn chằm chằm Long Hạo, trong mắt của hắn mang theo sát cơ
nồng đậm: "Ngươi muốn chết như thế nào?"
Mặt Long Hạo không hề biểu tình, hắn nói: "Còn có một kẻ!"
Long Hạo không chỉ muốn giết chết Ngô Thức, còn muốn giết Ngô Tư?




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch