"A!!!" Trương Vũ hét thảm một tiếng, hắn che lồng ngực của mình, không thể tin được, rõ ràng Long Hạo chỉ là tiện tay đem đoạn đao quăng về phía hắn, vậy mà hắn lại không có cách nào ngăn cản được, cái đoạn đạo này, cơ hồ trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước ngực của hắn. Nơi ngực truyền tới đau nhức kịch liệt, đã để Trương Vũ biết, đây không phải là đang nằm mơ, mà là thật, trong lòng của hắn tuôn ra vô tận sợ hãi, hiện tại Trương Vũ đã có thể hiểu rõ một sự thật, thực lực của tên Long Hạo này đã hoàn toàn vượt qua hắn rất xa! Long Hạo có thể tuỳ tiện ngăn cản được một đao của hắn, hơn nữa còn có thể làm hắn trọng thương, mà thậm chí ngay cả động tác của Long Hạo như thế nào hắn cũng không nhìn thấy. "Trương Vũ sư huynh, cái này... Cái này sao có thể? Trương Vũ sư huynh dù thế nào cũng là nhị tinh Võ Thánh, làm sao lại thua hắn được? Làm sao có thể?" Sắc mặt của Diêu Thiến cũng thay đổi, trong mắt nàng tràn đầy vẻ chấn kinh cùng sự kiêng dè. "Lôi Âm phủ? Nào có... quan hệ gì đến ta? Nhị tinh Võ Thánh cũng muốn giết ta? Ai cho các ngươi dũng khí như vậy?" Long Hạo lạnh nhạt nói ra. "Ngươi giết chết người của Lôi Âm phủ chúng ta, ngươi nhất định phải chết, ngươi nhất định phải chết! Lôi Âm phủ của chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Diêu Thiến nhìn chằm chằm Long Hạo, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ. Chỉ một cái chớp mắt, một đạo kiếm quang đột nhiên từ trên trời giáng xuống, hướng Diêu Thiến chém tới, sắc mặt Diêu Thiến liền đại biến, nàng vội vàng lách người tránh đi, nàng thiếu chút nữa đã bị một kiếm này của Long Hạo chém thành hai nửa. Nhưng Diêu Thiến cũng không hề hoàn toàn trách thoát khỏi một kích này, cánh tay phải của nàng đã bị đạo kiếm quang này chém xuống, rơi trên mặt đất. "Tay của ta, tay của ta! Ta muốn ngươi chết, ta ngươi nhất định phải chết!!!" Ở trong mắt Diêu Thiến tràn đầy vẻ oán độc, tay của nàng bị phế, đời này còn đường võ đạo của nàng, đoán chừng cũng phải dừng lại ở chỗ này, nàng sao lại không hận Long Hạo? Lại là một đạo kiếm quang từ trên thân kiếm của Long Hạo bay ra, trong nháy mắt liền chém tới trước mặt Diêu Thiến. Diêu Thiến lại đại biến, tay nàng bóp nát một tấm ấn phù, chỉ thấy cả người nàng đều biến mất không thấy. Kiếm khí của Long Hạo chém trên mặt đất, đem mặt đất chém ra một đường rãnh thật sâu. Long Hạo có chút ngoài ý muốn, trên thân của Diêu Thiến lại còn có truyền tống ấn phù? Bất quá lấy thân phận của nàng, coi như có được cái ấn phù này, cũng không có khả năng truyền tống được bao xa. Nhưng trước mắt Long Hạo đã tìm không thấy thân ảnh của nàng, Long Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai vị võ giả cùng huynh đệ Ngô Bình chiến đấu bản thân đã trọng thương, bị huynh đệ Ngô Bình đánh bại. "Long Hạo tiểu huynh... Long Hạo đại nhân, chúng ta đã đánh bại bọn hắn rồi!" Trong mắt Ngô Bình mang theo vẻ kính sợ, nói ra. Long Hạo chỉ nhìn hai tên võ giả kia của Lôi Âm phủ một chút, chân hắn đạp mạnh lên mặt đất, chỉ thấy hỏa diễm phun trào mà ra, hướng hai tên võ giả Lôi Âm phủ kia lan tràn qua. "Không, đừng có giết chúng ta!" "Tha cho chúng ta đi, van cầu ngươi!" "..." Tiếng kêu thảm thiết của hai người vang lên bên tai không dứt, nhưng không có một chút tác dụng nào, bọn hắn bị đốt sống, chết tươi. "Long Hạo đại nhân, ngươi... Đây, đây là hồn khí của ngươi!" Ngô Bình vội vàng nói, đem hồn khí trên tay đưa về phía Long Hạo. "Đại ca, Long Hạo đại nhân không phải đã đem cái hồn khí này đưa..." Ngô An nói còn chưa dứt lời, liền bị Ngô Bình dùng ánh mắt đánh gãy. Ngô Bình nhìn xem Long Hạo, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ, cái người tên Long Hạo này, lại có thể tuỳ tiện chém giết nhất tinh, nhị tinh Võ Thánh như thái rau cắt thịt, nếu là đắc tội loại người này, bọn hắn chỉ có chết chắc! "Các ngươi làm cái gì vậy? Mấy món hồn khí này nếu ta nói muốn tặng cho các ngươi, vậy liền tặng cho các ngươi rồi!" Chỉ nghe được Long Hạo thản nhiên nói: "Bất quá các ngươi nhất định phải đem ta đi tới chỗ sâu bên trong Vũ Lôi cốc mới được!” "Cái này... Long Hạo đại nhân, ngươi muốn tới chỗ sâu trong Vũ Lôi cốc này sao?" Sắc mặt của Ngô Bình liền đại biến. "Các ngươi thật sự cho rằng ta chỉ là đi ngang qua nơi này thôi sao? Ta chính là vì cái Thiên Lôi hồn văn kia mà đến, tự nhiên muốn đến chỗ sâu trong Vũ Lôi cốc mới có thể tìm tới cái hồn văn kia!" Lần này Long Hạo cũng không còn giấu diếm, hắn nói ra. "Tốt a, nếu Long Hạo đại nhân đã nói như vậy, chúng ta tự nhiên nguyện ý dẫn đường, nhưng mà, Long Hạo đại nhân, ngươi lần này thế nhưng là giết chết người của Lôi Âm phủ, cái Lôi Âm phủ này cũng có không ít cường giả võ thánh đến đây, thậm chí ngày cả phủ chủ của Lôi Âm phủ, cũng đến rồi! Hiện tại Diêu Thiến trốn, phủ chủ Lôi Âm phủ khẳng định sẽ biết, chúng ta càng đi về phía trước, rất có thể sẽ gặp được bọn hắn!" Ngô Bình tiếp tục nói: "Mà ở phía trước, cũng sẽ phát sinh càng nhiều hung hiểm, những người khác của thế lực lớn, chúng ta cũng có thể gặp được, Long Hạo đại nhân, ngươi thật muốn tiếp tục đi lên phía trước sao?" "Phủ chủ Lôi Âm phủ? Nếu là hắn dám xuất hiện, giết là đượ c!" Long Hạo bình tĩnh nói ra. Nghe được lời nói của Long Hạo, Ngô Bình cùng Ngô An liếc nhau, hai người nở nụ cười khổ, xem ra Long Hạo thật sự còn quá trẻ tuổi, chẳng lẽ hắn cho rằng bọn người như Diêu Thiến, Trương Vũ có thể cùng so sánh với phủ chủ Lôi Âm phủ hay sao? Vị phủ chủ Lôi Âm phủ kia, thế nhưng là một vị cửu tinh võ thánh, thậm chí khả năng đã tới cảnh giới thập tinh võ thánh rồi! Bất quá nếu Long Hạo đã nói như vậy, bọn hắn cũng không có một chút biện pháp nào, chỉ có thể vì Long Hạo dẫn đường. Thân ảnh của Diêu Thiến xuất hiện tại một chỗ khác trong Lôi Vũ cốc, nơi đó có vài vị võ giả, trong đó có một vị nam tử trung niên, thực lực của bọn hắn rất cường đại, đều là tồn tại cấp bậc võ thánh. Lôi Âm phủ mặc dù không phải là một trong thập đại thế lực, nhưng là thế lực có thể bám vào Thương Lôi phủ, tự nhiên cũng có được thực lực không tệ. Võ giả của Lôi Âm phủ ở đây nhìn thấy Diêu Thiến vậy mà bị gãy mất một cánh tay, sắc mặt từng người liền không khỏi đại biến, đến cùng là xảy ra chuyện gì? "Diêu Thiến, ngươi thế nào? Tay của ngươi?" Một vị nam tử trung niên kinh hô một tiếng. "Sư phụ!" Diêu Thiến vừa nhìn thấy nam tử trước mặt, nàng lập tức nói: "Ta bị người ta khi dễ, mà Trương Vũ sư huynh cùng những sư đệ khác, đều bị hắn giết chết rồi!" "Cái gì!!!" Đám người nghe được câu này, sắc mặt từng người đều không khỏi đại biến. Sư phụ của Diêu Thiến, chính là phủ chủ của Lôi Âm phủ, Hạ Minh. Hạ Minh là một vị cửu tinh Võ Thánh, mà hắn đã ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá, bây giờ thấy đồ đệ của mình nhận trọng thương như thế, sắc mặt của hắn trở nên vô cùng khó coi. "Sư phụ, ngươi nhất định phải làm chủ cho ta, ngươi nhất định phải làm chủ cho ta! Là một cái tên nam nhân tên là Long Hạo, hắn coi trọng sắc đẹp của ta, Trương Vũ sư huynh cùng những vị sư đệ khác vì bảo hộ cho ta, đã chết ở trên tay của hắn rồi! Ta cận kề cái chết không theo, hắn chém xuống cánh tay của ta, nếu không có truyền tống ấn phù mà sư phụ đã cho ta, ta hiện tại chỉ sợ đã..." Diêu Thiến đổi trắng thay đen, đem Long Hạo nói thành một tên ác nhân, mà nàng biến thành một thiếu nữ đáng thương, không hề đề cập tới mình rốt cuộc đối với Long Hạo làm cái gì. Lời nói của Diêu Thiến, để Hạ Minh giận dữ: "Long Hạo này cũng dám làm ra chuyện như vậy, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn!" "Sư phụ, hắn nhất định là vì hồn văn mà đến, chúng ta có thể ở phía trước chờ đợi bọn hắn!" Diêu Thiến liền lập tức nói ra. "Hồn văn? Thật không biết trời cao đất rộng, chỉ bằng hắn, cũng muốn có được hồn văn? Hắn vĩnh viễn không có cơ hội này, lập tức triệu tập những võ giả khác của Lôi Âm phủ, ta ngược lại muốn nhìn xem hắn đến cùng có bản lãnh gì!" Trong mắt Hạ Minh tràn đầy lãnh ý.