"Nếu là ta không nguyện ý cứ như vậy rời đi thì sao?" Long Hạo thản nhiên nói. "Đại ca, hắn nói không nguyện ý rời đi, ngươi nói làm sao bây giờ?" Một người đàn ông trong đó nói ra. "Tiểu tử thúi này là muốn chết hay sao? Nếu đã như vậy, chúng ta cũng lười để ý đến hắn!" Một gã đàn ông khác nói ra. "Các ngươi đối với nơi này rất quen thuộc sao?" Long Hạo đột nhiên hỏi. "Đương nhiên quen hết, bất quá chúng ta đối với bên ngoài nơi này quen thuộc, chúng ta cũng không dám xâm nhập vào bên trong!" Người đàn ông cầm đầu còn nói thêm. "Các ngươi ở chỗ này, có thể ăn cướp được bao nhiêu nguyên thạch?" Long Hạo lại hỏi. "Cái này... Một ngày chúng ta có thể lấy được hai khối nguyên tinh!" Người đàn ông kia có chút bất đắc dĩ nói ra. "Ta chỗ này có một trăm nguyên tinh, nếu các ngươi nguyện ý dẫn đường cho ta, ta có thể giao cho các ngươi, dạng này các ngươi cũng không cần phải ở chỗ này tiếp tục đánh cướp nữa!" Long Hạo còn nói thêm. Hai người nghe xong, lập tức liếc nhau, một người trong đó nói ra: "Tiểu huynh đệ, ngươi chơ ̀ một chút, hai huynh đệ chúng ta thương lượng một chút lại trả lời chắc chắn với ngươi!" "Đại ca, ngươi nói làm sao bây giờ? Một trăm nguyên tinh? Tiểu tử này thật có tiền! Nếu chúng ta có được một trăm nguyên tinh, còn cần phải ở chỗ này ăn cướp sao?" "Tên tiểu tử này khẳng định không phải là người bình thường, hắn có thể tùy tiện xuất ra một trăm nguyên tinh, chỉ sợ là người của đại gia tộc hoặc là người của thế lực lớn! Chúng ta không thể làm loạn, chỉ là dẫn đường mà thôi, chúng ta cũng không thể cầm nhiều nguyên tinh như vậy!" "..." Hai người thương lượng xong một hồi mới trở về, chỉ thấy hai người tháo mặt nạ xuống, khuôn mặt của hai người vậy mà giống nhau như đúc. "Vị tiểu huynh đệ này, ngươi rất tinh mắt, ta gọi là Ngô Bình, người này là Ngô An đệ đệ của ta, chúng ta nguyện ý vì ngươi dẫn đường, với lại, chúng ta sẽ còn bảo hộ ngươi, ngươi yên tâm đi, một trăm nguyên tinh này của ngươi, cũng sẽ không uổng phí hết!" Chỉ nghe được người đàn ông kia nhếch môi, lộ ra hàm răng trắng noãn nói ra. Sau khi hai người thương lượng, cảm thấy chỉ là dẫn đường mà thôi, một trăm nguyên tinh thật sự là quá nhiều, hai người không nguyện ý chiếm tiện nghi của Long Hạo, nhưng lại không muốn đem số nguyên tinh này lãng phí, cho nên muốn tới bảo hộ Long Hạo. "Các ngươi bảo hộ ta?" Sau khi nghe được, Long Hạo sửng sốt một chút. "Tiểu huynh đệ, ngươi không nên xem thường chúng ta, chúng ta thế nhưng là võ thánh, mà ta còn là nhị tinh Võ Thánh, đệ đệ của ta là nhất tinh Võ Thánh! Bảo hộ ngươi, có chúng ta là dư xài rồi!" Ngô Bình liền lập tức nói ra. "Tốt a, nếu dạng này, vậy liền phiền phức hai vị rồi!" Long Hạo nghe được, sau đó hắn mỉm cười, nói. Dù sao Long Hạo cũng chỉ là muốn tiến vào bên trong Vũ Lôi cốc này một chuyến, đối với địa hình nơi này thật sự là không biết một tí gì, cho nên Long Hạo mới cần người dẫn đường. Ấn tượng của Long Hạo đối với hai người này cũng không tệ lắm, một trăm nguyên tinh này là hắn nguyện ý tiêu, không nghĩ tới bọn hắn ngược lại còn muốn đến bảo vệ mình. "Tiểu huynh đệ, nếu đã như vậy, chúng ta đi vào chung đi, nhưng mà ngươi cần phải cẩn thận một chút, ở bên trong thường xuyên có sét đánh xuống, nếu là không cẩn thận, tùy thời đều có thể sẽ bị lôi điện oanh trúng, đến lúc đó coi như không chết, cũng phải nhận trọng thương!" Ngô An còn nói thêm. "Hai vị yên tâm, ta mặc dù thực lực không tính là mạnh, nhưng cũng không yếu, lôi điện bình thường không thể nào đả thương được đến ta!" Long Hạo mỉm cười nói. "Tiểu huynh đệ, ngươi có thể không nên xem thường lôi điện ở đây, trước kia lôi điện ở nơi này hoàn toàn không tính là mạnh, nhưng gần nửa năm gần đây, lôi điện nơi này đột nhiên trở nên vô cùng đáng sợ, liền xem như cửu giai yêu thú bị đánh trúng, cũng ngay tại chỗ mất đi nửa cái mạng, có thể tưởng tượng lôi điện ở đây trở nên mạnh cỡ nào!" Ngô Bình cũng nói. "Cái gì? Yêu thú cấp chín cũng sẽ bị lôi điện chém thành trọng thương? Đây là chuyện gì xảy ra?" Long Hạo nghe xong, giật nảy mình, nói. "Nghe nói chính là cái gì hồn cái gì văn nào đó xuất hiện, cho nên mới xảy ra chuyện như vậy, cũng hấp dẫn nhiều người chạy đến đây tìm kiếm, vật kia nếu là một kiện bảo vật, nơi nào dễ tìm như vậy, với lại nếu là dễ tìm, cũng đã sớm bi người ta đoạt đi!" Ngô Bình bĩu môi, khinh thường nói. "Đại ca, ngươi cái này liền không hiểu biết rồi, đây chính là hồn văn, nghe đồn rằng cái hòn văn này là đồ vật mà ngay cả võ đế cũng muốn đạt được, với lại là linh vật do trời sinh ra, nếu là đạt được nó, có thể làm cho thực lực đại tăng!" Ngô An lập tức nói. "Hai vị, trước đó các ngươi nói có võ đế đến nơi này, không biết là vị võ đế nào đến đây?” Long Hạo lại hỏi. "Nghe nói Thương Lôi phủ có tới hai vị võ đế đến đây, theo thứ tự là Thanh Lôi Võ Đế còn có Kim Lôi Võ Đế, mặt khác Lục Dục điện tới, là U Lan Võ Đế, Viêm Không bảo tới là Thương Viêm Võ Đế cùng Viêm Quy Võ Đế, còn có một vị gọi là Long Tử Bác Võ Đế, mặt khác tựa hồ còn có hai vị võ đế không thuộc về thập đại thế lực, theo thứ tự là Xích Viêm Võ Đế cùng Thiên Đao Võ Đế!" Ngô Bình lập tức nói. Lần này vậy mà tới nhiều cường giả Võ Đế như vậy? Sắc mặt Long Hạo hơi đổi một chút. "Nhưng Long Hạo tiểu huynh đệ, ngươi không cần lo lắng, chúng ta chỉ ở bên ngoài đi lại, ở chỗ này cũng có thể săn giết một ít yêu thú, thậm chí còn có khả năng đạt được một chút bảo bối đấy, chúng ta từng ở nơi này nhặt qua hai kiện minh khí, có thể đổi không ít nguyên tinh!" Ngô An lại nói thêm lần nữa. "Các ngươi nói tới bên ngoài là có ý gì?" Long Hạo lại nói. "Vũ Lôi cốc này... Cẩn thận!" Ngô Bình còn chưa nói xong, một tia chớp từ trên trời giáng xuống, hướng Long Hạo bổ xuống. Long Hạo vừa bắt đầu bước vào mảnh Vũ Lôi cốc này, nơi này liền bắt đầu đổ mưa, cái nước mưa này cơ hồ chỉ rơi xuống khu vực này, mà trên đỉnh đầu tiếng sấm cuồn cuộn không ngừng, phảng phất nnhư tùy thời đều có lôi điện rơi xuống. Hiện tại Long Hạo đi trên đường, một tia chớp hướng Long Hạo bổ xuống. Nhưng Long Hạo cũng không có ý định né tránh, vừa vặn để cái lôi điện kia đánh lên trên người. "Cái này... Long Hạo tiểu huynh đệ, ngươi không sao chứ?" Ngô An nhìn xem Long Hạo, trên mặt hắn lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Đạo thiên lôi này bổ ở trên thân thể ngươi, chỉ sợ sẽ làm cho ngươi bị thương, ngươi... Ngươi có vẻ giống như là không có việc gì thì phải?” "Chuyện gì xảy ra? Long Hạo tiểu huynh đệ, quần áo trên người của ngươi cũng không có bị đánh nát, ngươi làm như thế nào vậy?" Ngô Bình cũng giật nảy mình, dù sao loại lôi điện này đánh xuống, liền xem như hắn cũng muốn cẩn thận ứng phó, Long Hạo vậy mà phảng phất như người không có việc gì, quả thực là để lôi điện bổ một nhát, hơn nữa còn không bị thương một chút nào. "Uy lựcn của loại lôi điện này cũng không phải quá mạnh, ta còn có thể chịu được!" Long Hạo bình thản đáp. Ngô Bình cùng Ngô An liếc nhau, đồng thời nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt của nhau, hai người không phải là người ngu xuẩn, bằng không, cũng sẽ không tu luyện đến cảnh giới bây giờ, bọn hắn lập tức hiểu rõ, tên thiếu niên này tuyệt không đơn giản! Ngô Bình nói ra: "Nếu đã như vậy, chúng ta liền tiếp tục đi lên phía trước đi!" Ba người lại đi một đoạn đường, mà lúc này, chỉ nghe được có một thanh âm bén nhọn truyền đến: "Đây không phải là hai vị thiên tài của Hàng Lôi tông sao? Làm sao? Các ngươi vậy mà cũng chạy đến nơi này? Ta nghe nói là các ngươi vẫn luôn một mực ở bên ngoài ăn cướp của người qua đường, thật là cười chết ta a!” Ở phía trước xuất hiện sáu người, mặc cùng loại phục sức, mà cảnh giới đều không kém, vậy mà đều có được thực lực nhất tinh Võ Thánh.