Nhưng uy lực còn xót lại, vẫn có thể làm trọng thương Long Hạo, một ngụm máu tươi từ trong miệng Long Hạo phun ra. Bốn vị võ thánh nhìn thấy được cảnh này, bọn hắn tựa hồ đã nhìn thấy được hy vọng thắng lợi, lại một lần nữa cùng nhau phối hợp công kích. "Làm sao bây giờ? Nếu như tiếp tục nữa, Long Hạo chết chắc!" Uông Sơn kinh hô một tiếng nói, tầm mắt của hắn nhìn tới phương hướng Long Bá. Giáp xác trên lưng Long Bá đã bị đánh nát hoàn toàn, hiện tại trên lưng của nó là một mảnh máu thịt be bét, nhìn vô cùng khủng bố, mặc dù Long Bá đã thụ thương rất nặng, nhưng nó vẫn rất là ngoan cố giữ chân của Tinh Diệu Võ Đế đang ở trước mặt kia. Hiện Long Bá cũng rất rõ ràng, nếu như nó không kéo dài thời gian đối kháng với Tinh Diệu Võ Đế, thì Long Hạo liền chết chắc! Vì bảo hộ Long Hạo, thậm chí Long Bá không tiếc bất kì giá nào, nhưng bây giờ Long Bá đã không giúp được Long Hạo. Trong mắt Phỉ Thúy đã tràn đầy sát ý, nàng muốn chém giết Ngụy Anh Hoa, chỉ là rất rõ ràng, hiện tại nàng còn chưa làm được điều này. Tầm mắt U Lan đảo qua phía Long Hạo, ở chỗ sâu trong ánh mắt nàng hiện lên vẻ khác lạ, nếu như hôm nay Long Hạo thật sự chết ở chỗ này, vậy chỉ có thể chứng minh một điều là, Long Hạo cũng chỉ có như vậy mà thôi. Mặc dù Giang Ngọc Vĩ bị chém xuống một cánh tay, nhưng hắn vẫn xuất thủ đánh lén Long Hạo, cùng với bốn tên võ thánh khác đồng loạt ra tay, lần này, có thể nói thù của Giang Ngọc Vĩ hẳn là có thể báo! Trong mắt Giang Ngọc Vĩ tràn đầy hận ý sâu sắc, hắn muốn đem tay chân Long Hạo tất cả đều chém xuống, để báo thù cho chính mình! Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên xuất hiện một đạo long ngâm, ở chung quanh thân thể Long Hạo, xuất hiện một đầu yêu thú có thân ảnh cực to lớn, sừng của nó giống như hươu, đầu giống như trâu, mắt giống như tôm, miệng giống như miệng lừa, bụng giống như rắn, vảy giống như cá, đuôi giống như phượng, râu giống như người, tai tựa như voi. Loại sinh vật này, là yêu thú mà những người ở nơi này chưa từng gặp qua, hay biết tới sự tồn tại của nó, mà nó, lại là võ hồn của Long Hạo!!! Cho đến bây giờ Long Hạo mới đưa võ hồn của hắn triệu hoán đi ra! Võ hồn này vây quanh Long Hạo, đem Long Hạo bảo hộ ở bên trong, tất cả công kích cùng rơi xuống bên trên võ hồn, một chút tác dụng cũng không có! Ở bên trên võ hồn còn có hồn văn, vậy mà có thể trực tiếp chặn lại công kích của năm vị võ thánh ở nơi này! "Giết giết giết!" Trên thân của Long Hạo tuôn ra sát ý ngút trời, trong lòng hắn bây giờ chỉ muốn giết người. Long Hạo quay đầu lại tung ra một kiếm, Ma Sát Kiếm! Hiện tại Long Hạo đã nhập ma, khi hắn thi triển ra Ma Sát Kiếm uy lực khinh khủng tới mức không thể tin nổi, một kiếm vừa xuất liền đem Giang Ngọc Vĩ ở bên dưới chém thành hai nửa. Giang Ngọc Vĩ đã chết! Một kiếm thật là khủng khiếp! Sắc mặt của mọi người lại lần nữa biến sắc, mà thân thể Long Hạo lần nữa chớp động, mục tiêu lần này của hắn là Tiêu Trì! Đối với Tiêu Trì cùng Phương Triết, trong lòng Long Hạo đã sớm không còn hảo cảm, nếu bọn hắn đứng về bên phía của Giải Tinh Trần, còn muốn vây công hắn, lần này Long Hạo cũng không cần nhân từ nữa. Giết! Ma Sát Kiếm! Kiếm quang của Long Hạo lóe lên, nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Tiêu Trì, sắc mặt Tiêu Trì đại biến, thực lực của hắn so với những võ thánh khác ở nơi này còn muốn yếu hơn mấy phần, với lại vừa rồi trong lúc bảo hộ Giải Tinh Trần đã bị thương, hiện tại khắp khuôn mặt của hắn đều là vẻ sợ hãi. "Không, đừng có giết ta, Long Hạo, cầu người buông tha cho ta, van cầu ngươi..." Lời nói của Tiêu Trì còn chưa dứt, một đạo kiếm quang màu đen đã xuất hiện, đầu của Tiêu Trì đã bay khỏi cổ của mình. Tiêu Trì cũng đã chết! Còn lại ba người cùng nhau thi triển võ kỹ đánh vào trên thân của Long Hạo, nhưng đều bị long hồn của Long Hạo tuỳ tiện ngăn cản, lực phòng ngự của loại hồn văn, lại có thể ngăn cản được công kích của võ đế, trước mắt ba tên cường giả võ thánh này, không có cách nào có thể phá hủy được lực phòng ngự của hồn văn! "Giết!" Long Hạo lần nữa hô, thân thể của hắn khẽ động, ngay lập tức đã xuất hiện ở trước mặt Phương Triết, hai tay Phương Triết cùng lúc oanh ra ngoài, ở trước mặt Long Hạo tạo thành chưởng ảnh đầy trời, nhưng Long Hạo cũng không có chút phòng ngự nào, hắn chém xuống một kiếm, cánh tay của Phương Triết ngay lập tức bị chém xuống. Mà những chưởng ảnh kia thời điểm đánh vào trên thân của Long Hạo, hoàn toàn không đả thương được Long Hạo, ngược lại cánh tay Phương Triết, còn bị Long Hạo chém hạ, sắc mặt Phương Triết kinh hãi, hắn đã trúng một cước của Long Hạo, cả người bay rớt ra ngoài, máu tươi từng ngụm từng ngụm phun ra, coi như hắn không chết, đoán chừng tu vi cũng sẽ nhận cực lớn ảnh hưởng, về sau còn có thể trở thành võ thánh hay không, cũng là không thể biết đượ c. Long Hạo không tiếp tục ra tay với Phương Triết, hiện giờ ở bên cạnh hắn còn sót lại hai người Lôi Động Thiên cùng Long hộ pháp Mạnh Cương. Trong mắt Long Hạo huyết mang lóe lên, kiếm quang của hắn đã chém về phía Mạnh Cương, Mạnh Cương nhìn thấy Long Hạo uy mãnh như vậy, trong lòng của hắn đã sinh ra ý định muốn rút lui, nhưng kiếm quang của Long Hạo đã đến, hắn không thể không đón lấy. "Cút ngay!" Mạnh Cương la lớn, bàn tay hắn đối với kiếm quang trước mặt một chưởng oanh ra ngoài, muốn đỡ lấy một kiếm này của Long Hạo. Cũng trong lúc đó, bàn tay Lôi Động Thiên lôi quang che kín, hướng tới phía sau lưng Long Hạo đánh tới. "Phốc!" Bàn tay Mạnh Cương cũng không có ngăn cản được một kiếm của Long Hạo, cũng đã bị Long Hạo dùng kiếm chém hạ xuống, hơn nữa kiếm của Long Hạo cũng trảm ở trên cổ của Mạnh Cương, một cái đầu liền bay lên trên không trung. Hiện tại Long Hạo chém giết loại cấp bậc võ thánh này, vậy mà lại có thể tuỳ tiện như thế! Công kích của Lôi Động Thiên, tự nhiên cũng không có chút tác dụng nào, hồn văn của Long Hạo xuất hiện, trực tiếp ngăn trở một đạo sét đánh này của Lôi Động Thiên. Long Hạo vừa quay đầu lại, tầm mắt quét tới phương hướng Lôi Động Thiên, sắc mặt Lôi Động Thiên đại biến, hắn cũng không dám cùng Long Hạo tiếp tục tái chiến, hắn quay người lại liền chạy trốn. Hiện tại năm vị cường giả võ thánh đồng thời công kích Long Hạo, kết cục là ba chết, một trọng thương, một chạy trốn, kết quả này để mọi người ở đây trợn mắt hốc mồm. Nhưng một bóng người lại xuất hiện ở trước mặt Long Hạo, xuất hiện một người tung ra thủ chưởng mang theo quang mang có hình dáng của một ngôi sao, hướng Long Hạo đánh tới. "Long Hạo, chết đi!" Trong mắt bóng người kia tràn ngập sát ý nồng đậm. Người tới, lại là Tinh Diệu Võ Đế! Võ hồn của Long Hạo ngăn cản công kích của Tinh Diệu Võ Đế này, trong nháy mắt, võ hồn liễn vỡ tan nát, sắc mặt Long Hạo trở nên tái nhợt. Võ Đế cường giả xuất thủ, chỉ cần một chiêu, cũng đã có thể đem võ hồn của Long Hạo đánh nát, loại lực phá hoại này, đã vượt xa cường giả võ thánh phổ thông. "Long... Bá..." Ánh mắt Long Hạo dừng lại ở trên thân Long Bá, trong mắt của hắn xuất hiện một tia đau thương, "Ngươi... Chết!" Hiện tại thân thể Long Bá nằm rạp trên mặt đất, không chút nhúc nhích, sinh cơ cũng đã trở nên vô cùng yếu ớt, vì cố gắng giữ chân Tinh Diệu Võ Đế này, Long Bá dùng lấy hết toàn lực, nhưng cũng không có biện pháp để đối phó được Tinh Diệu Võ Đế này. Tinh Diệu Võ Đế quá mạnh, cũng không phải là kẻ mà Long Bá có thể ứng phó được! Trong nháy mắt này, trên thân của Long Hạo ma uy đại chấn, coi như đối mặt võ đế, Long Hạo cũng không nguyện ý từ bỏ! "Ma Lục Kiếm!" Ma kiếm chi uy của Long Hạo phảng phất có thể xông thẳng tới chân trời, một kiếm này, là Long Hạo đã dùng toàn lực thi triển ra, muốn chém tới phương hướng Tinh Diệu Võ Đế. "Sâu kiến, mà cũng muốn cùng trăng sao, tranh nhau phát sáng sao? Tinh Thần Chi Kiếm!" Tinh Diệu Võ Đế lạnh lùng nói ra, tay nắm lấy một đạo kiếm quang đối với Long Hạo chém tới. Long Hạo muốn đánh với Tinh Diệu Võ Đế một trận, hắn rõ ràng là muốn chết, nếu một kiếm này chém ở trên thân thể Long Hạo, không nghi ngờ gì Long Hạo liền phải chết.