Đây chẳng qua chỉ là mới bắt đầu mà thôi, tiếp theo từng cái võ giả đều bị kéo xuống nước, trọn vẹn hơn mười người rơi xuống nước, chỉ là ở trên mặt nước bốc lên bọt khí, ai cũng không biết bọn hắn bị kéo tới chỗ nào. Ở bên trong hồ này, khẳng định là có một đầu yêu thú cường đại! Chỉ là con yêu thú này ở đây, bọn hắn phải làm như thế nào mới có thể qua được bên kia? Có người đột nhiên đằng không mà lên, hướng chỗ Long Cung bay qua, hắn cười ha hả nói ra: "Xem ra lần này, là ta tiến vào trước một bước rồi a! Ha ha ha..." Người kia nói xong, lập tức liền sắp đi đến cánh cửa Long Cung, tốc độ của người này rất nhanh, hắn cũng không muốn bị những người khác bởi vì đố kỵ mà công kích, nhưng mà hắn vừa định đáp xuống, lại nhìn thấy một đạo hào quang màu xanh xuất hiện ở trước mặt của hắn, đó là một con cự điểu đầu rồng màu xanh! Con Long Điểu này há rộng cái miệng, vậy mà đem hắn cắn xuống, người võ giả kia làm sao cũng giãy dụa không ra, trong miệng hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết: "Cứu ta, van cầu các ngươi, mau cứu ta đi... A…" Trong tiếng kêu thảm cùng lời cầu cứu của nam nhân kia, liền bị Long Điểu nuốt xuống. Con Long Điểu này lại là một cong long thú cấp tám! Ngoại trừ yêu thú trong hồ ra, lại còn có một con Long Điểu? Nhưng vào lúc này, dưới mặt đất lại bắt đầu xuất hiện từng đợt tiếng vang, mặt đất không ngừng xuất hiện vết lõm, ở chỗ này thêm ra từng cái hố sâu. Võ giả ở nơi này lập tức lún xuống dưới, phát ra từng tiếng kêu thảm. Mọi người thấy dưới mặt đất vậy mà chui ra một sinh vật giống như là con giun, chỉ bất quá trên đầu con giun này lại là một cái đầu rồng, đây cũng là một loại long thú khác. Trong hồ kia, cũng xuất hiện một con yêu thú có hình dáng như bạch tuộc, nó có được ba cái đầu rồng, lại có mấy trăm cái xúc tu, nhìn thật sự là kinh khủng. Ba con yêu thú này đều là long thú, mà lại tựa hồ cũng là bát giai long thú, bọn chúng ngăn tại nơi này, rõ ràng là muốn ngăn cản những người khác tiến vào bên trong long cung. "Đồng loạt ra tay, chúng ta liên thủ, long thú ở đây căn bản ngăn cản không nổi công kích của chúng ta!" Có người lập tức nói. Người chạy đến đây, có không ít là tồn tại cường đại, có ít người đã đạt đến kỳ ngộ, tu luyện tới cảnh giới võ tôn, có ít người cũng đến cảnh giới thập tinh võ hoàng, tổng thể thực lực, so với trước đây còn muốn cường đại hơn nhiều lắm! Chỉ thấy một tên nam nữ mập mạp cùng một ten nam tử dáng người khôi ngô sánh vai mà đi, tên nam tử mập mạp nói ra: "Trải qua Nguyên mỗ ta bấm tay tính toán, nơi này khẳng định có bảo bối, Uông huynh, chúng ta nhất định phải đi tới!" Nam tử khôi ngô kia sau khi nghe được, hắn cười lên ha hả, nói: "Chúng ta tự nhiên phải đi tới rồi, nhưng không biết Long Hạo huynh đệ bọn hắn hiện tại thế nào rồi!" Hai người kia, chính là Uông Sơn cùng Nguyên Khải, cảnh giới của hai người vậy mà tiến bộ không ít, hiện tại cảnh giới của Uông Sơn đã là tam tinh võ tôn, mà Nguyên Khải, cũng đã đến thất tinh võ hoàng, tiến bộ của bọn hắn, nếu là so với những người khác thực sự nhanh hơn nhiều. "Trước hết chúng ta cứ giải quyết hết yêu thú ở đây rồi nói sau!" Nguyên Khải liền lập tức nói ra. "Tốt!" Uông Sơn nói xong, cùng Nguyên Khải đồng thời hướng phía trước mặt phóng đi. Long thú có hình thù như con giun nhìn thấy như vậy, liền lập tức há miệng lao về phía Nguyên Khải, phun ra một ngụm chất lỏng màu xanh lục. Nguyên Khải biến sắc, hô: "Ngươi cái con yêu thú này, vậy mà muốn hại Nguyên mỗ!" Nguyên Khải khẽ động thân thể, vậy mà biến mất nguyên tại chỗ, thân pháp của hắn cực kỳ nhanh, đã hoàng toàn vượt qua võ kỹ hoàng cấp bình thường. "Ăn ta một búa!" Uông Sơn la lớn một tiếng, một búa trảm ở trên đầu con giun kia, vậy mà đưa nó chém thành hai nửa. Thực lực thật cường đại! Người ở chỗ này đều ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới Uông Sơn vậy mà cường đại như thế. Đây chính là bát giai long thú, lại bị hắn một búa chém thành hai nửa. "Hì hì, đồ ngốc, xem ra thực lực của các ngươi ngược lại là tăng lên không ít, ngươi vậy mà đã là tam tinh võ tôn rồi!" Một thanh âm truyền đến, Nguyên Khải nhìn người tới, hắn cũng có chút kinh ngạc, đối phương ghim một cặp đuôi ngựa, trên tay nắm hai cây quạt mà hồng phấn, lại là Vô Tinh. Một vị thiếu nữ áo lam hướng phía trước bước ra một bước, trên mặt của nàng tràn đầy vẻ lạnh nhạt, bất quá thười điểm nhìn thấy ba người này, nàng lộ ra một tia mỉm cười: "Vô Tinh, Uông Sơn, Nguyên Khải, các ngươi cũng tới!" Thời điểm người chung quanh nhìn thấy thiếu nữ này, đều cảm giác khá giật mình, bọn hắn nhìn thấy cái gì? Chẳng lẽ đây là tiên tử sao? Cảnh giới của thiếu nữ này, chỉ là thập tinh võ hoàng, nhưng khí chất của nàng thế nhưng là khá xuất chúng, thời điểm nhìn thấy dung mạo của nàng, bọn họ đều thất kinh, đây là nữ tử mà so với những nữ tử trước đây bọn họ nhìn thấy, đều lỹ lệ hơn rất nhiều. "Phương Ngạo Lam!" Nguyên Khải nhìn thấy thiếu nữ trước mặt, cũng sửng sốt một chút, tiến bộ của bọn hắn đã rất lớn, nhưng là cảnh giới hiện tại của Phương Ngạo Lam, cùng với Vô Tinh, đều đã là thập tinh võ hoàng rồi! Mà hiện tại ở trên người Phương Ngạo Lam, có một loại nhuệ khí, phảng phất như một thanh kiếm đã ra khỏi vỏ. "Thực lực của ngươi vậy mà tăng lên nhiều như vậy? Xem ra thiên phú tu luyện của ngươi, so với chúng ta còn muốn xuất sắc hơn nhiều!" Uông Sơn có chút cảm thán nói ra. "Đây cũng là may mắn mà thôi!" Phương Ngạo Lam hướng chung quanh nhìn lại, nàng tựa hồ đang tìm cái gì đó. "Phương Ngạo Lam, ngươi có phải đang tìm Long Hạo hay không?" Nguyên Khải nói ra. "Long Hạo sư huynh sau khi cùng ta tách ra, liền đi tìm những cung điện khác, xem ra cũng không có ở cùng với các ngươi!" Phương Ngạo Lam mỉm cười nói. Ba người rõ ràng đều cảm giác được biến hóa xuất hiện trên người Phương Ngạo Lam, liếc nhau, đều có chút ngoài ý muốn, trước kia Phương Ngạo Lam mặc dù cũng là tương đối xuất sắc, nhưng ở trên người nàng, tựa hồ có một loại mê mang, cảm giác như không biết tiền đồ như thế nào. Hiện tại Phương Ngạo Lam, lại có thể lạnh nhạt đối với mọi người, tựa hồ trên thế giới này, cũng không có bất kỳ thứ gì có thể để cho nàng để ý đến. Hiện tại, Phương Ngạo Lam sẽ chỉ để ý đến hai thứ, một là Kiếm Đạo của nàng, hai là Long Hạo. Kiếm đạo là nàng suốt đời truy cầu, nếu là Long Hạo nguyện ý, nàng có thể gả cho Long Hạo, nhưng nếu là Long Hạo không nguyện ý, cả đời này, nàng liền sẽ một mực truy tìm kiếm đạo của mình. Phương Ngạo Lam đương nhiên sẽ không tiếp tục mê mang nữa, thười điểm không có Long Hạo, sự chuyên chú của nàng so với tất cả mọi người đều không ai có thể hiểu được, mà hiện tại, Phương Ngạo Lam lại ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá, nàng đã không còn là Phương Ngạo Lam trước đây nữa, sự thay đổi xuất hiện trên người nàng, chỉ có người bên cạnh nàng, mới có thể biết chuyện này. "Hắn khẳng định sẽ tới, nơi này có đồ tốt như vậy hắn làm sao sẽ không cần? Trừ phi..." Nguyên Khải nói còn chưa dứt lời, liền bị Vô Tinh trừng mắt liếc, hắn lập tức im lặng. Nhưng vào lúc này, chỉ thấy con long thú hình thù giống như con giun vốn dĩ đã bị cắt thành hai nửa lại bắt đầu động đậy, há miệng liền hướng Nguyên Khải cắn tới, tốc độ này rất nhanh, hoàn toàn vượt qua dự kiến của tất cả những người ở đây. Một đạo hỏa diễm lại từ trên trời giáng xuống, đem thân thể con long thú kia đánh bay ra ngoài, chỉ thấy một đạo kiếm quang hiện lên, thân thể con giun kia lại bị chém thành hai nửa, Nguyên Khải từ bên trong trốn thoát ra ngoài, nhưng trên người có không ít chỗ bị dịch nhờn màu xanh lá dính vào, tựa hồ còn đang ăn mòn thân thể của hắn. "Ngươi nói đúng, ta đến rồi!" Chỉ thấy một bóng người xuất hiện ở trước mặt Nguyên Khải, mỉm cười nói.