Long Hạo chắc chắn sau khi chờ hơn hai mươi ngày, Cổ Long Hoa ở nơi này chí ít cũng có thể để cho Long Bá trưởng thành đến trình độ yêu thú cấp chín! Long Hạo lần này tiến vào đây, ngoại trừ triệu hồi ra trung vị Long tộc, còn có một việc, chính là thỉnh giáo một ít liên quan đến biện pháp sử dụng hồn văn, Long Hạo lần này đạt được hết thảy hai cái hồn văn, mà cho tới bây giờ, Long Hạo cũng không biết sử dụng hai cái hồn văn này như thế nào. "Ngươi vậy mà cũn đạt được hồn văn? Ngươi đưa quá trình ngươi đạt được hồn văn nói một cách chi tiết cho ta biết đi!" Kim lão hỏi. Sau khi Long Hạo nói xong, trên mặt Kim lão mới lộ ra vẻ mừng như điên: "Thiên ý, thật là thiên ý a, ngươi lại có thể đạt được vị trí của mảnh vỡ đĩa ngọc, thật là quá tốt rồi, ta cho ngươi biết, ngươi chỉ cần có thể thu tập được một khối mảnh vỡ đĩa ngọc này, đối với ngươi về sau sẽ có chỗ tốt cực lớn!" "Nếu là ngươi có cơ hội, nhất định phải đạt được một khối mảnh vỡ của đĩa ngọc này, nói như vậy, đối ngươi về sau cũng có không ít chỗ tốt!” Long Hạo liền vội vàng hỏi: "Mãnh vỡ đĩa ngọc, đến cùng là cái gì?" "Đĩa ngọc là một kiện hồn khí, hơn nữa còn là đỉnh cấp hồn khí, cái gọi là hồn khí, chính là một loại khí cụ đem hồn văn khắc vào trong đó, chỉ có người có được võ hồn, mới có thể thúc đẩy nó, hồn khí đẳng cấp càng cao, cùng độ phù hợp với võ hồn càng mạnh, phát huy ra uy lực, tự nhiên cũng sẽ càng mạnh! Còn về văn khí, bất quá chỉ là vật phẩm đơn giản hóa của hồn văn mà thôi!" Kim lão trả lời. Đĩa ngọc này là một kiện đỉnh cấp hồn khí? Mà uy lực của Long Cốt Kiếm trên tay Long Hạo đã cường đại như thế, vậy mà còn chưa thể xem như hồn khí, hồn khí rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? "Cùng so sánh với hồn khí, loại văn khí này chênh lệch cực lớn, hồn văn chân chính, liền xem như ta, cũng không có cách nào hiểu thấu đáo, nhưng ta ngược lại là đối với hồn văn có hiểu biết, đạo hồn văn trên người ngươi, ta nếu là nhìn không lầm, hẳn là thuộc về hồn văn phòng ngự, coi như ngươi không kích hoạt nó, nó cũng có thể thay ngươi ngăn lại công kích của võ giả phía dưới võ tôn!” Chỉ nghe Kim lão lại tiếp tục nói: "Nhưng ngươi bây giờ cũng không thuần thục sử dụng nó, bằng không, chỉ cần đưa nó kích hoạt, sức phòng ngự của ngươi sẽ trở nên càng khủng bố hơn, thậm chí có thể vượt qua bát giai Cự Long! Đạo hồn văn thứ hai, tựa hồ là tốc độ hồn văn, ngươi bây giờ còn chưa có biện pháp linh hoạt để sử dụng, chờ khi ngươi có thể chân chính vận dụng, dưới võ tôn, sẽ không có người nào là đối thủ của ngươi!" Long Hạo gật gật đầu, muốn thế nào sử dụng cái hồn văn này, mới là mấu chốt nhất, hiện tại Long Hạo lấy được hai đạo hồn văn, mỗi một đạo đều là khá cường đại, là đồ vật mà những người khác tha thiết ước mơ. Sau thời gian nửa tháng bên trong Ngự Long Không Gian, Long Hạo một bên tu luyện, một bên luyện tập sử dụng hồn văn, cũng không hề rời khỏi tòa Long Ninh phong, thời gian phong ấn Đế Vẫn Chi Địa mở ra đã gần kề, Long Hạo cũng không muốn gây nhiều chuyện. Nhưng Long Hạo không muốn gây chuyện, cũng không có nghĩa là chuyện sẽ không tìm đến Long Hạo, Long Hạo lần nữa từ trong bế quan đi ra, lúc này phát hiện Thường Trúc vậy mà không thấy ở đây. Long Hạo nghe được ở ngoài cửa, có một người hô: "Long Hạo, cút ra đây cho ta!" Long Hạo nhướng mày, hắn mở cửa, sải bước mà ra. Thường Trúc lúc này đang bị người ta cột vào phía trên một ngọn núi tuyết, ở trước mặt nàng, lại là An Kỳ, ngoại trừ An Kỳ ra, còn có mấy vị cường giả võ hoàng. "An Kỳ tiểu thư, chúng ta làm như vậy, sẽ không quá phận rồi đấy chứ? Thường Trúc dù sao cũng là đệ tử của Tạo Hóa cung chúng ta, nếu chúng ta đối với nàng như vậy, chúng ta rất có thể sẽ bị Bạch Sinh trưởng lão trừng phạt!" Chỉ nghe được một tên đệ tử trong đó sắc mặt khó coi nói. "Ngươi nếu là sợ hãi, vậy liền lập tức cút cho ta!" An Kỳ mắng: "Thật sự là đồ hèn nhát, vô dụng, ta không cần ngươi đi theo ta!" "Không, An Kỳ tiểu thư, ta nguyện ý đi theo ngươi, xin ngươi không nên đuổi ta đi!" Tên nam đệ tử kia vội vàng nói. "Cha ta là An Lãng, nam nhân của ta là Giải sư huynh, có cái gì mà phải sợ? Không phải chỉ là một con tiện nhân ngoại môn thôi hay sao, coi như ta muốn giết nàng, cái này chính là giết thì giết! Ai dám nhiều lời, liền xem như Bạch Sinh, lại có thể làm gì được ta?" Chỉ nghe An Kỳ hừ lạnh một tiếng nói. "Đúng, đúng, An Kỳ tiểu thư nói đúng!" Nam tử kia vội vàng trả lời. Coi như biết An Kỳ cùng vị Giải sư huynh kia quan hệ mập mờ, những nam nhân này cũng nguyện ý đi theo An Kỳ, thậm chí vì An Kỳ làm việc. "Ta còn tưởng rằng cái Long Hạo kia có gì đặc biệt hơn người, hóa ra chẳng qua là có được một đầu Cự Long cấp tám mà thôi, hắn cho rằng mình có mọt đầu Cự Long cấp tám, liền có thể lớn lối như thế sao? Vậy thì đúng là hắn nghĩ sai rồi, ta sẽ để cho hắn hối hận trước đó đã làm ra những chuyện như vậy!" Trong mắt An Kỳ tràn đầy sự oán độc cùng hận ý. Trước đó Long Hạo ở trước mặt nhiều người như vậy, cho An Kỳ ăn hai cái tát, để An Kỳ đối với Long Hạo hận vô cùng, rốt cục tiến hành chuyện ngày hôm nay. "An Kỳ tiểu thư, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" Lúc này, Thường Trúc sắc mặt tái nhợt, nàng nói ra. "Tiện nhân, ngươi cảm thấy ta sẽ làm cái gì? Ta đương nhiên là muốn giáo huấn ngươi!" Trên mặt An Kỳ lộ ra nụ cười để cho người ta có cảm giác không rét mà run, nói. "Ngươi... An Kỳ tiểu thư, chuyện này, là ta đưa tới, ngươi muốn trách cứ thì trách ta đi, Long Hạo sư huynh hắn... Hắn là một người tốt!" Chỉ thấy Thường Trúc cắn môi một cái, mới nói. "Ngươi yên tâm, ta cũng không chỉ cần hắn chết, ta sẽ còn để cho ngươi chết!" An Kỳ cười lạnh liên tục. "Cái gì? Ngươi muốn giết chết Long Hạo sư huynh?" Hai mắt Thường Trúc không khỏi trừng lớn, nàng vốn dĩ nghĩ An Kỳ chỉ là muốn giáo huấn Long Hạo một trận, không nghĩ tới lần này vậy mà nàng lại muốn giết chết Long Hạo. "Không sai, ta giết chết hắn thì như thế nào? Tạo Hóa cung của chúng ta, căn bản không cần hắn, hôm nay ta liền sẽ để hắn đến nơi này, giết hắn!" Trên mặt An Kỳ lộ ra vẻ dữ tợn. Thường Trúc không nghĩ tới An Kỳ vậy mà lại ác độc như thế, coi như Long Hạo không phải đệ tử chân chính của Tạo Hóa cung, nhưng cũng là người cùng trận doanh với Tạo Hóa cung, hơn nữa còn là người được Bạch Sinh dẫn dắt vào cửa, hiện tại An Kỳ không để ý đắc tội Bạch Sinh, thậm chí muốn xuất thủ giết chết Long Hạo, cái này không khỏi quá phận rồi! Chỉ là hiện tại Thường Trúc căn bản không có cách nào phản kháng, sắc mặt của nàng cũng biến thành càng thêm tái nhợt. Long Hạo mới đi ra, liền nhìn thấy một cường giả võ hoàng đang đứng ngoài của để đợi hắn, người kia chính là nam tử vừa rồi hô Long Hạo cút ra đây. "Long Hạo, ngươi cuối cùng dám ra đây, ngươi..." Tên cường giả võ hoàng kia còn chưa nói dứt lời, một nắm tay đã đấm thẳng lên mặt hắn, cái tên cường giả võ hoàng này ngay lập tức bị Long Hạo đập bay ra ngoài. Một ngụm máu tươi từ trong miệng vị cường giả võ hoàng này phun ra ngàoi, còn hòa với mấy cái răng cửa, tên cường giả võ hoàng này sắc mặt trở nên tái nhợt không thôi, hắn nhìn chằm chằm Long Hạo, nói: "Ngươi… Ngươi dám..." "Bành!" Một chân đá vào trên ngực tên cường giả võ hoàng này, đem hắn trực tiếp đá bay ra ngoài, cái tên cường giả võ hoàng này bị đánh gãy không biết là bao nhiêu cái xương sườn rồi. "Nơi này là Long Ninh phong của ta, không có được sự cho phép của ta, tự tiện xông tới đây, ngươi có hiểu quy củ hay không?" Long Hạo lạnh nhạt đảo qua vị cường giả võ hoàng này, nói.