"An… An Kỳ sư tỷ?" Nhìn thấy người này, sắc mặt của Thường Trúc không khỏi biến hóa một cái. An Kỳ cũng không phải là một người dễ trêu chọc, cái nữ nhân tính cách xưa nay không tốt, mà nàng cùng với vị Giải sư huynh kia còn quan hệ mập mờ, ở bên trong toàn bộ tông môn, là nữ nhân không thể chọ vào nhất! "An Kỳ?" Long Hạo nhìn lướt qua cô gái này, liền nói ra: "Có chuyện gì không?" Có chuyện gì không? An Kỳ nghe được câu này, lông mày của nàng vẩy một cái, nói: "Ngươi là người nào? Vừa rồi ngươi đụng phải ta, còn không nói xin lỗi ta?" "Đụng phải ngươi rồi?" Long Hạo sau khi nghe được, hắn nhướng mày: "Ta vừa rồi cũng không có tiếp xúc đến ngươi." "Không được, ngươi nhất định phải xin lỗi!" An Kỳ nhướng mày. Long Hạo cũng không muốn gây chuyện, nhưng tính tình của nữ nhân này, tựa hồ để cLong Hạo có chút không thể chịu đựng được. Nhìn thấy Long Hạo không nói lời nào, An Kỳ cười lạnh một tiếng nói: "Xem ra ngươi cũng là một cái cố ý muốn gây sự chú ý, cho nên mới làm như vậy, bất quá thực lực của ngươi chỉ là lục tinh võ hoàng, cũng muốn truy cầu ta? Coi như gây nên sự chú ý của ta, ta cũng sẽ không coi trọng ngươi!" "Truy cầu ngươi? Gây nên sự chú ý của ngươi? Thật có lỗi, ta đối với ngươi không có hứng thú!" Long Hạo lắc đầu, nói. Nữ nhân này bản thân tự cho rằng mình quá tốt đẹp, Long Hạo đã từng gặp qua không ít nữ tử mỹ lệ, không nói đến cô gái hại nước hại dân U Lan kia, liền xem như Vô Nguyệt, Vô Tinh còn có Phương Ngạo Lam, đều so với nữ nhân trước mặt này còn mỹ lệ hơn nhiều! Long Hạo làm sao có thể đối với loại nữ nhân điêu ngoa bốc đồng như An Kỳ mà cảm thấy hứng thú được! Đương nhiên, Long Hạo cũng không biết thân phận của An Kỳ, nữ nhân này thế nhưng là tình nhân trong mộng của không ít nam nhân trong Tạo Hóa cung, người muốn theo đuổi An Kỳ, cũng sử dụng tới không ít thủ đoạn, nhưng An Kỳ không có đối với bất kỳ người nào nổi lên hứng thú, ngoại trừ vị thiên chi kiêu tử kia. Bây giờ nghe Long Hạo nói như vậy, những nam tử bên cạnh An Kỳ lập tức tìm được cơ hội, bắt đầu lao lên làm hộ hao sứ giả. "Ngươi nói cái gì? Ngươi là người nào, cũng dám cùng tiểu thư An Kỳ nói chuyện như vậy? Ngươi quá phận rồi!" "Không sai, An Kỳ tiểu thư là đệ tử thiên tài của Tạo Hóa cung chúng ta, ngươi tính là thứ gì? Cũng dám vô lễ với An Kỳ tiểu thư!" "An Kỳ tiểu thư, ta đến thay ngươi giáo huấn cái tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này một chút!” "..." Những người này kêu la, có người thậm chí đã muốn xuất thủ. Long Hạo nhìn nhừng người ở trước mặt này, ánh mắt của hắn lại rơi xuống trên người An Kỳ đang đứng trước mặt, An Kỳ cũng không hề nhìn bọn người kia một chút nào, những đệ tử này mặc dù đang thay nàng nói chuyện, nhưng trong mắt của nàng, căn bản đều xem thường những người này. Những người này đối với An Kỳ mà nói, chỉ sợ chỉ là một đám phế vật mà thôi, đương nhiên, đối với An Kỳ mà nói, đám rác rưởi này cũng có thể lợi dụng một chút! "Chờ một chút, các vị, mời các ngươi chờ một chút!" Thường Trúc liền vội vàng tiến lên, cản ở trước mặt Long Hạo, nàng vội vàng nói: "An Kỳ sư tỷ, vị này là Long Hạo sư huynh, là người đoạt hạng nhất của Bát Hoang đại bỉ, là người mà Bạch Sinh trưởng lão tự mình mang tới, hắn cũng không nhận ra An Kỳ sư tỷ, cho nên xin mời An Kỳ sư tỷ ngươi không nên trách hắn!" An Kỳ sau khi nghe được câu này, nàng đi lên phía trước đến, chỉ thấy trên mặt của nàng lộ ra một tia mỉm cười, nói với Thường Trúc: "Hắn không biết ta, vậy ngươi nhận biết ta sao?" "Ta... Ta tự nhiên nhận biết An Kỳ sư tỷ!" Thường Trúc vội vàng cúi đầu nói. "Nếu đã như vậy..." Chỉ thấy An Kỳ duỗi ta ra, một bàn tay liền quất vào trên mặt của Thường Trúc, Thường Trúc bị tát cả người đều ngã trên mặt đất, trên mặt của nàng xuất hiện một cái dấu tay, mà khóe miệng của nàng cũng bị một tát này rỉ ra máu tươi. An Kỳ chỉ vào Thường Trúc, lạnh lùng nói: "Vậy ngươi nhận biết ta rồi? Ngươi tính là thứ gì? Cũng xứng nói chuyện với ta?" "Ta..." Thường Trúc sắc mặt trở nên tái nhợt. "Xem trang phục của ngươi, bất quá chỉ là đệ tử ngoại môn mà thôi, Bát Hoang đại bỉ hạng nhất? Xem ra ngươi là người Bạch Sinh an bài cho Long Hạo lưu lại hạt giống, một cái phế vật, cần coi trọng như vậy sao?" Tầm mắt An Kỳ đảo qua Long Hạo, trên mặt mang theo vẻ khinh miệt. Là người mang “hạt giống”? Long Hạo sững sờ, hắn nhìn thấy sắc mặt Thường Trúc đỏ bừng, cũng không có phản bác. Long Hạo đã từng nhìn thấy trên điển tịch, có một ít đại tông môn sẽ dành cho một ít võ giả có thiên phú xuất sắc lưu lại dòng dõi, lại lấy đi bồi dưỡng, Bạch Sinh có cái chủ ý này Long Hạo có thể lý giải đuọc, nhưng hắn đương nhiên sẽ không lưu lại nữ nhân của hắn ở chỗ này. Chỉ là hiện tại, lời nói của An Kỳ để cho sắc mặt Long Hạo không khỏi trầm xuống, Long Hạo đem Thường Trúc nâng lên, nói: "Thường Trúc, ngươi không sao chứ?" Long Hạo đem một viên thất phẩm đan dược đưa cho Thường Trúc, Thường Trúc sững sờ, nói: "Long Hạo sư huynh, ta... Ta không thể nhận loại đan dược quý giá như vậy!” Thất phẩm đan dược, liền xem như bên trong Tạo Hóa cung, cũng là đan dược tương đối trân quý, Thường Trúc bất quá chỉ là đệ tử ngoại môn phổ thông mà thôi, lại làm sao có thể từng có được loại đan dược như thế này? Thất phẩm đan dược đối với những người khác mà nói, tự nhiên là khó mà đạt được, nhưng Long Hạo có Luyện Thiên Đỉnh, lại có dược điền, hắn căn bản không cần lo lắng vấn đề dược liệu, trừ phi một chút đan dược vô cùng trân quý, bằng không, Long Hạo hoàn toàn có thể tự mình bồi dưỡng được. Đối với Long Hạo mà nói, duy nhất hạn chế chỉ sợ chính là đan phương, loại thất phẩm đan dược này, trên tay Long Hạo thế nhưng là có không ít. "Thất phẩm Phục Nguyên Đan?" Vừa nhìn thấy đan dược ở trên tay Long Hạo, sắc mặt An Kỳ không khỏi biến hóa một cái, thất phẩm Phục Nguyên Đan, liền xem như trên tay nàng cũng không có bao nhiêu, dù sao địa vị của nàng cùng với đệ tử hạch tâm chân chính của Tạo Hóa cung vẫn còn có một chút chênh lệch, nàng không nghĩ tới, Long Hạo vậy mà lại có. Ánh mắt An Kỳ lấp lóe, chỉ nghe được nàng thản nhiên nói: "Một viên thất phẩm Phục Nguyên Đan, cho một tên đệ tử ngoại môn phục dụng, thật sự là quá lãng phí, với lại nàng căn bản không bị thương tích gì! Nhìn hắn xuất thủ xa hoa như vậy, ta nhìn trên tay hắn khẳng định còn có những đan dược tốt khác!” An Kỳ vừa nói, người chung quanh lập tức kịp phản ứng, chỉ thấy có mấy người liền lập tức tiến lên, muốn đem Long Hạo vây quanh. "Đưa nạp giới trên tay ngươi giao ra, cho An Kỳ tiểu thư chúng ta bồi tội, nếu như vậy, An Kỳ tiểu thư của chúng ta ngược lại có thể buông tha cho ngươi!" Có người nói. "Long Hạo sư huynh... Cái này... Đều là ta liên lụy tới ngươi!" Thấy cảnh này, sắc mặt của Thường Trúc cũng thay đổi, mặt mũi nàng tràn đầy vẻ áy náy. "Yên tâm, bọn hắn vẫn chưa đạt tới cấp độ có thể uy hiếp được ta!" Long Hạo đem Thường Trúc kéo ra phía sau, hắn mỉm cười nói. "Ngươi nói cái gì? Ngươi cũng dám coi thường chúng ta!" Có người trên mặt lộ ra vẻ giận dữ, nói ra. "Ta bảo các ngươi... Cút!" Trong mắt Long Hạo tràn đầy sát ý, hắn nói ra: "Ai lại dám tiến lên một bước, chết!" Thường Trúc nghe được lời nói của Long Hạo, nàng nhìn theo bóng lưng của Long Hạo, trong lòng của nàng đang đập loạn thình thịch, Long Hạo quá bá đạo, mà loại khí thế này, từ trước tới nay nàng cũng chưa bao giờ gặp qua!