Cái này là kinh khủng đến cỡ nào, không, phải nói, công kích của Vô Tinh, vậy mà không phá nổi hồn lực hộ giáp của Long Hạo? Trên thân Long Hạo xuất hiện một tầng hồn lực hộ giáp đen nhánh, vậy mà không có bị đánh vỡ! Hồn lực hộ giáp cùng võ hồn mà người đó sở hữu, cùng với thực lực có quan hệ đến nhau, cáap bậc võ hồn càng mạnh, thực lực càng cao, thì hồn lực hộ giáp liền càng kiên cố, mà bây giờ, Long Hạo thế nhưng đã là một vị tam tinh võ hoàng! Vô Tinh chỉ là cửu tinh võ vương mà thôi, chệnh lệch giữa nàng và Long Hạo quá xa! Vô Tinh cắn răng một cái, liền lập tức phát động hồn kỹ, lần này cuồng phong do Vô Tinh tạo ra vậy mà hóa thành Long Quyển, lần nữa hướng Long Hạo vọt tới. Long Hạo vẫn không có một chút động tác, công kích của cái hồn kỹ này, cũng không đả thương được Long Hạo. Nhìn thấy như vậy, Vô Tinh chớp mắt mấy cái, liền lập tức nói: "Người xấu, ta không phải là đối thủ của ngươi, ta vẫn là nhận thua, ta..." Vô Tinh còn chưa nói dứt lời, chỉ thấy Long Hạo đã xuất hiện ở trước mặt nàng, không chờ Vô Tinh kịp phản ứng, nàng liền cảm giác được tay của Long Hạo đã bóp ở trên gương mặt phấn nộn của nàng. Long Hạo đem khuôn mặt của nàng bóp mấy cái, nói: "Ngươi bây giờ mới muốn đi? Ngươi cho rằng ta sẽ để cho ngươi rời đi sao?" Vô Tinh trong lòng vừa sợ vừa giận, nàng phát hiện nguyên lực của mình vậy mà bị khống chế lại, căn bản nâng không ra, nàng phảng phất giống như một đứa trẻ con bình thường vậy, gương mặt bị Long Hạo bóp đến đỏ lên, "Oa oa” khóc lên một tiếng, chạy xuống dưới đài. Mọi người thấy cảnh này, đều lộ ra vẻ mặt cổ quái, mà Bạch Sinh thản nhiên nói: "Người thắng, Long Hạo!" "Tỷ tỷ, hắn... Hắn khi dễ ta!" Vô Tinh lớn tiếng hô lên. Vô Nguyệt đành phải vuốt mái tóc của nàng an ủi nàng, Vô Tinh ủy khuất vô cùng, hậm hực nhìn chằm chằm Long Hạo, mà Long Hạo lại phảng phất như không hề nhìn thấy, căn bản không có để ý tới nàng. Vô Nguyệt cũng rất bất đắc dĩ, bất quá dáng vẻ Vô Tinh bị người khác khi dễ, nàng cũng chưa hề gặp qua, đoán chừng cũng chỉ có Long Hạo mới dám làm như thế. Sau khi trận đấu này kết thúc, liền đến phiên người thứ hai ra sân khiêu chiến, người này chính là Đỗ Phong, người Đỗ Phong muốn khiêu chiến, đến cùng là ai? Bầu không khí ở đây một lần nữa sôi trào lên, trước đó Đỗ Phong xuất thủ tàn nhẫn, không hề lưu tình một chút nào, lần này, chỉ sợ Đỗ Phong cũng sẽ không nương tay, chỉ là không biết, ai sẽ là đối thủ của Đỗ Phong! Ánh mắt của mọi người đều rơi xuống trên người Đỗ Phong, Đỗ Phong đứng trên bát hoang đài, chỉ thấy ánh mắt âm trầm của hắn dừng lại ở trên người Phương Ngạo Lam: "Phương Ngạo Lam, ngươi căn bản không có tư cách đứng ở chỗ này, hôm nay, liền để cho ta tới chấm dứt ngươi đi!" Cái gì? Người Đỗ Phong khiêu chiến, lại là Phương Ngạo Lam? Phương Ngạo Lam là một mỹ nữ tuyệt sắc như vậy, muốn đánh với Đỗ Phong một trận? Đây không phải là tự tìm đường chết sao? "Mỹ nhân như Phương Ngạo Lam, muốn đánh với Đỗ Phong một trận, đúng thật là quá thảm rồi, nàng mới là ngũ tinh võ vương, làm sao có thể cùng Đỗ Phong chiến đấu? Hiện tại thực lực của Đỗ Phong sâu không lường được, ai có thể là đối thủ của hắn?" "Phương Ngạo Lam tuổi không lớn lắm, có thể tu luyện tới loại tình trạng này, đã là không tệ, coi như hiện tại nàng nhận thua, cũng sẽ không có gì mất mặt, mà liền xem như Thiên Long tông, cũng sẽ vì nàng mà tự hào!" "Nhìn cách chiến đấu của Đỗ Phong với Trần Ly hôm trước, Đỗ Phong là một người tâm ngoan thủ lạt, tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện buông tha đối thủ, trận chiến đấu này, chỉ sợ không có bất kỳ điều bất ngờ nào xảy ra rồi!” "..." Người chung quanh nghị luận ầm ĩ, đều đang nhìn lên bát hoang đài, mà lúc này, một bóng người cũng đã nhảy lên trên đến bát hoang đài, người này, vậy mà chính là Phương Ngạo Lam! Phương Ngạo Lam lại ứng chiến! "Phương Ngạo Lam!" Thanh âm của Long Hạo truyền đến. Phương Ngạo Lam hướng Long Hạo nhìn lại, chỉ nghe được Long Hạo nói ra: "Nếu là đánh không lại, nhất định phải sớm nhận thua!" Phương Ngạo Lam gật gật đầu, nàng tự nhiên biết, trận chiến này của mình, là không thể nào thắng được, nhưng là nàng không nguyện ý cứ nhận thua như vậy! Phương Ngạo Lam cũng không có nói nhảm, nàng cũng muốn kiến thức một cái, thực lực giữa mình cùng Đỗ Phong sai biệt lớn đến cỡ nào, chỉ thấy nàng nhấc kiếm lên, trong nháy mắt cũng đã hướng trước mặt đâm ra. Kiếm của Phương Ngạo Lam đã hồn hóa, trường kiếm của nàng đâm ra, trên mũi kiếm xuất hiện một đạo hàn khí, trong nháy mắt nhiệt độ chung quanh nàng đều hạ thấp xuống. Nhưng Phương Ngạo Lam xuất thủ, lại đối với Đỗ Phong không có tạo thành một chút uy hiếp nào, công kích băng thuộc tính, căn bản không đả thương được Đỗ Phong, dù sao ngay từ đầu Đỗ Phong cũng là người sở hữu võ hồn băng thuộc tính. Chỉ thấy Đỗ Phong đấm ra một quyền, bên trên nắm đấm vậy mà bao trùm một tầng hàn băng, mạnh mẽ đem một quyền của Phương Ngạo Lam đánh bay ra ngoài. Vẻn vẹn một quyền, cũng đã có thể đánh lui Phương Ngạo Lam, thậm chí còn có thể làm cho Phương Ngạo Lam bị thương! Sắc mặt của Phương Ngạo Lam đã trở nên tái nhợt, trường kiếm trên tay nàng lật một cái, kiếm quang hóa thành một đạo quang luân, kiếm của Phương Ngạo Lam, có được uy thế cực kỳ kinh khủng, quang luân đã chém về phía trước mặt Đỗ Phong. "Không biết tự lượng sức mình!" Chỉ nghe được Đỗ Phong khinh thường cười một tiếng, lần nữa đấm một đấm ra ngoài: "Ngươi nếu là có thể phá vỡ được hồn lực hộ giá của ta, liền coi như ta thua!" Kiếm của Phương Ngạo Lam, thậm chí liền hồn lực hộ giáp của Đỗ Phong cũng vạch phá không được, há sẽ là đối thủ của Đỗ Phong? Đinh! Một đạo cự lực đánh vào trên thân kiếm của Phương Ngạo Lam, hộ khẩu tay của Phương Ngạo Lam bị trùng kích mãnh liệt mà chảy máu tả tơi, máu tươi lập tức chảy ra, nhưng mà Phương Ngạo Lam cũng không hề có ý định dừng tay, ánh mắt của nàng vô cùng kiên định, trường kiếm trên tay liên tục đâm ra ngoài. Nhưng là mỗi một kiếm của Phương Ngạo Lam, đều phải nhận một quyền của Đỗ Phong, thương thế của nàng sẽ càng thêm trọng. Bất quá Phương Ngạo Lam rõ ràng sẽ không chịu nhận thua, một kiếm, hai kiếm… Thời điểm xuất ra kiếm thứ chín, toàn bộ cánh tay của Phương Ngạo Lam đều bị máu tươi nhuộm đỏ, tay phải của nàng nhận thương quá nghiêm trọng! Tiếp tục như vậy nữa, cánh tay này của Phương Ngạo Lam đoán chừng sẽ bị phế bỏ! Tất cả người xem lúc này đều yên tĩnh trở lại, trong mắt mọi người đều mang theo một tia không đành lòng, một tia thương hại, Phương Ngạo Lam này, quá quật cường, quá kiên nghị, đến loại tình trạng này, nàng vậy mà cũng không nhận thua? Long Hạo nhìn chằm chằm Phương Ngạo Lam, hắn nhướng mày, Phương Ngạo Lam đang muốn làm cái gì? Không đúng, kiếm ý của Phương Ngạo Lam, tựa hồ càng ngày càng nồng đậm, chẳng lẽ... "Phương Ngạo Lam, ngươi đã thua, bất quá ta sẽ không để cho ngươi tuỳ tiện nhận thua!" Chỉ nghe Đỗ Phong nói xong bàn tay lần nữa đánh ra, hắn lần này, muốn đem cánh tay phải của Phương Ngạo Lam phế bỏ: "Phương Ngạo Lam, ta muốn để cánh tay này của ngươi vĩnh viễn không bao giờ nâng lên được nữa!” "Thiên Hàn Thập Tuyệt Kiếm!" Trong hai mắt Phương Ngạo Lam bắn ra hai vệt ánh sáng lạnh lẽo, chỉ thấy trên tay của nàng đâm ra một kiếm, trên thân kiếm của Phương Ngạo Lam, vậy mà xuất hiện mười cái bóng chồng lên nhau, mọi người có thể nhìn thấy tại tại trên thân kiếm của Phương Ngạo Lam, lại là mười kiếm quang hợp lại thành một. Thiên Hàn Thập Tuyệt Kiếm, đây chính là võ kỹ vương cấp tuyệt phẩm, nhưng một chiêu này muốn thi triển ra một cách hoàn mỹ, tuyệt không dễ dàng, cần liên tục đâm ra Cửu Kiếm, mới có thể lấy thế sét đánh lôi đình, đâm ra kiếm thứ mười! Mà uy lực của kiếm thứ mười, thậm chí có thể so sánh cùng với võ kỹ hoàng cấp! "Cút!" Đỗ Phong rống to, bàn tay đánh trúng vào trên thân kiếm của Phương Ngạo Lam, chỉ thấy cả thân hình Phương Ngạo Lam bay rớt ra ngoài, thực lực của nàng vẫn còn quá yếu, bằng không, một kiếm này đã có khả năng chém chết Đỗ Phong. Bất quá lúc này, toàn bộ mọi người đều sôi trào lên. Bởi vì hồn lực hộ giáp của Đỗ Phong, nát!