"Là ngươi!" Nhìn thấy Long Hạo, Lưu Chính biến sắc, sau lưng Long Hạo, còn có một đầu Cự Long to lớn màu đỏ, chính là Long Viêm. Lưu Chính làm sao cũng sẽ không nghĩ tới, lần này, lại là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau! Lưu Chính xuất thủ đuổi đi hai người Nguy Tử Mặc cùng Đỗ Phong, lại tới thêm một cái tồn tại khó chơi. Mà Long Hạo so với Nguy Tử Mặc cùng Đỗ Phong càng thêm lãnh khốc, cũng thông minh hơn nhiều, Long Hạo trước tiên là ra tay đánh lén, sau đó lại ra tay, không để cho Lưu Chính một cơ hội đánh trả nào. Hiện tại bản thân Lưu Chính đã bị trọng thương, cho dù có một thanh ma kiếm ở trên người, hắn muốn tiếp tục đối phó với một đầu Cự Long, căn bản là không thể nào, hắn sẽ không chịu nổi. "Thế nào? Ngươi còn muốn tiếp tục đánh sao?" Long Hạo nhìn Lưu Chính mỉm cười, trên mặt hắn lại lộ ra vẻ băng lãnh. Nếu nói Long Hạo không hề kiêng kỵ Lưu Chính một chút nào, đó là không có khả năng, dù sao thanh kiếm trên tay của tên Lưu Chính này, uy lực thật là đáng sợ, liền cửu giai Long tộc, cũng có thể chém giết, cho dù có Long Viêm ở chỗ này, Long Hạo cũng không dám để Long Viêm đi mạo hiểm. "Ngươi đã thắng, bất quá cái mối thù này, ta sẽ ghi lại!" Lưu Chính nhìn chằm chằm Long Hạo, nói ra. "Cút!" Long Hạo thản nhiên nói. Trong mắt Lưu Chính tràn đầy vẻ oán độc, thân thể nhoáng một cái, liền rời khỏi chỗ này. Long Hạo nhìn Lưu Chính rời đi, mới đem đóa hoa màu đỏ kia hái xuống, hắn còn cần phải đi về hỏi Kim lão xem đây là cái gì. Còn đầu Cự Long kia, đương nhiên là Long Hạo sẽ không thể bỏ qua rồi, hiện tại đầu Cự Long này đã hấp hối, nó mất máu quá nhiều, với lại thương thế nghiêm trọng, căn bản không có cơ hội có thể sống được. Long Hạo tự nhiên không khách khí, đưa nó giết chết, đem long huyết trên người của nó thu thập lại, rồi đem thi thể của nó mang đi. Lưu Chính trong lòng tràn đầy oán hận, hắn nói ra: "Tiêu, ta còn cần lực lượng mạnh hơn, ta muốn đem Long Hạo giết chết, tuyệt đối phải giết hắn!" "Lưu Chính, ngươi đã làm tốt lắm, bất quá cái tên Long Hạo này, hắn càng thêm lãnh khốc, cái tên Long Hạo này, chỉ sợ là đối thủ lớn nhất của ngươi, ngươi về sau cần nên chú ý hắn cho thật tốt!" Thanh ma kiếm kia nói. "Ta biết, chờ khi trở về tiến hành Bát Hoang đại bỉ, ta sẽ để cho hắn hối hận vì hành động ngày hôm nay của hắn!" Lưu Chính tức giận nói ra: "Tiêu, trước hết chúng ta đi hấp thu thật nhiều huyết khí đi!” "Tốt! Hiện tại bản thân của ngươi đã bị trọng thương, nhất định phải khôi phục nhanh lên, bằng không, vòng khảo nghiệm tiếp theo, ngươi cũng không tham gia được, chớ nói chi là tiến vào cái chỗ Đế Vẫn Chi Địa kia! Nơi đó thế nhưng là có không ít đồ tốt đang chờ ngươi!" Thanh âm của ma kiếm tràn đầy sức hấp dẫn. "Đế Vẫn Chi Địa, nghe nói nơi đó cũng là hạch tâm của toàn bộ Đông châu, mỗi một trăm năm mới mở ra một lần, chỉ cho phép người có bập bậc võ tôn trở xuống mới được phép tiến vào, mà bên trong, hình như còn lưu lại rất nhiêu tông môn vẫn lạc, thậm chí là võ đế, nơi đó, đến cùng xảy ra chuyện gì?" Lưu Chính hỏi. "Ngươi tiến vào liền sẽ hiểu ngay thôi, hiện tại ta cũng rất khó giải thích với ngươi quá nhiều!" Chỉ nghe được ma kiếm lại nói. Lưu Chính gật gật đầu, hắn không lên tiếng nữa, hắn hiện tại cần phải mượn ma kiếm hấp thu khí huyết, khôi phục thương thế, sau đó mượn nhờ Bát Hoang đại bỉ, bước vào Đế Vẫn Chi Địa, hắn cần phải đi xa hơn! Long Hạo từ trong miệng Kim lão biết được cái đó hoa này có tên gọi là Viêm Tiêu hoa, đối với Long Viêm rất có tác dụng, thậm chí có cơ hội có thể làm cho Long Viêm đột phá, tiến vào cửu giai, Long Hạo đương nhiên sẽ không keo kiệt, đem đóa hoa này cho Long Viêm ăn vào, Long Viêm liền trở về bên trong núi lửa, tựa hồ là muốn tiến hành đột phá. Long Hạo cũng lập tức ngâm vào bên trong Long Huyết Trì, long huyết của con Hỏa Long kia, thế nhưng là long huyết của Cự Long cấp chín, Long Hạo đang cần dùng đến nó đến đột phá. Bên trong long huyết ẩn chứa oán niệm của long hồn không cam lòng, nhưng bây giờ võ hồn của Long Hạo lại cực kì khủng bố, trực tiếp liền đem cái này oán niệm long hồn thôn phệ hết. Cảnh giới của Long Hạo lập tức bắt đầu tăng lên, ngắn ngủi thời gian mười ngày, cảnh giới của Long Hạo từ nhất tinh võ hoàng liền tăng lên tới tam tinh võ hoàng, ròng rã tăng lên hai cái tiểu cảnh giới! Phải biết sau khi đến cảnh giới võ hoàng, muốn tăng lên cảnh giới thật sự là khá khó khăn, thiên tài bình thường, một năm có thể tăng lên một tinh đã là không tệ, nếu là có kỳ ngộ, khả năng có thể tại trong thời gian nửa năm tăng lên một hai tinh. Nhưng Long Hạo lại chỉ hao tốn thời gian có mười ngày, hấp thu lực lượng ẩn chứa bên trong long huyết, cảnh giới của hắn liền trực tiếp tăng lên, tăng lên tới hai cái tiểu cảnh giới. Đạt đến tam tinh võ hoàng, hiện tại Long Hạo nếu là ngày đó cùng với Hoàng Phủ Viêm đánh một trận, coi như không sử dụng Chân Long tứ biến, chỉ là Chân Long nhị biến, cũng có thể tuỳ tiện đem Hoàng Phủ Viêm đánh bại! Hiện tại thực lực của Long Hạo, đã có thể ở chỗ này quét ngang! Mà Long Hạo lại còn lĩnh ngộ một chiêu long kỹ mới, không phải vương cấp võ kỹ, mà là hoàng cấp hạ phẩm võ kỹ, uy lực của một chiêu này, đích thật là rất kinh khủng, Long Hạo thử đánh giá một chút, uy lực của một chiêu này so với Phật Nộ Song Long Diễm cũng không kém bao nhiêu. Hoàng cấp võ kỹ, uy lực vậy mà kinh khủng như thế! Sau khi Long Hạo từ Ngự Long Không Gian đi ra, tại ngoại giới đã trải qua thời gian một ngày, tính cả thời gian tiến đến, thời gian thí luyện đã trải qua ba ngày, Long Hạo nhất định phải ở trong thời gian bảy ngàu còn lại, đạt được đầy đủ lệnh bài. Dưới loại quy tắc này, chỉ cần không chết, cũng có thể tiến vào ba mươi hai vị trí đầu, có rất nhiều người lựa chọn lẫn trốn, nhưng nếu ngay cả một tổ cũng không có, cũng sẽ bị phán định là thất bại, cho nên coi như muốn trốn, chờ mười ngày kết thúc, cũng nhất định phải thu tập được một tổ lệnh bài trở lên mới được. Có một ít người đã liên hợp lại, tổ đội đến đi săn lệnh bài của những người khác, nhưng đối với Long Hạo mà nói, hắn cũng không cần ẩn tàng hành động của mình, bây giờ tại bên trong nơi thí luyện này, ngoại trừ mấy người bên ngoài, căn bản không ai có thể uy hiếp được Long Hạo! Long Hạo đi một chút liền nhìn thấy phía trước xuất hiện bốn vị võ giả, ái kia bốn vị võ giả kia đồng thời cũng thấy được Long Hạo, bốn người lập tức đem Long Hạo vây quanh: "Tiểu huynh đệ, gặp được chúng ta, xem như ngươi xui xẻo, ngươi bây giờ đem lệnh bài giao ra, lại rời khỏi nơi thí luyện này, chúng ta liền thả ngươi một đầu sinh lộ, ngươi cảm thấy thế nào?" Long Hạo sau khi nghe được, hắn liền mỉm cười, nói: "Rất tốt, nếu là như vậy, ta cũng cho các ngươi một cơ hội, đem lệnh bài giao ra, sau đó rời đi nơi này!" "Tiểu tử, ngươi không nên quá khoa trương, chúng ta thế nhưng là có bốn người!" Một người khác bất mãn nói. "Bốn người, vừa vặn có thể đem toàn bộ lệnh bài trên người các ngươi giao ra!" Long Hạo cười tủm tỉm nói. Bốn người này cũng không có đối với Long Hạo nổi sát tâm, bằng không, Long Hạo thậm chí sẽ không cùng với bọn hắn nói nhảm, đã đem bọn hắn giết chết rồi, nhưng đối phương nếu không có tâm giết Long Hạo, Long Hạo đương nhiên sẽ không tùy tiện giết người. "Nếu ngươi có thể thắng được chúng ta, chúng ta liền đem lệnh bài giao ra!" Ngươi đầu tiên lên tiếng nói chuyện, nói. "Tốt!" Long Hạo trả lời, chỉ thấy nhoáng một cái, thân thể Long Hạo đã xuất hiện ở trước mặt người này, mà Long Hạo lại đem hắn giơ lên. "Chờ một chút!" Ba người khác nhìn thấy động tác của Long Hạo, không khỏi giật nảy cả mình: "Chúng ta thua, xin mời người buông tha cho bọn ta đi!"