Cũng không phải là thanh âm, mà là một loại cảm giác, phảng phất như có một trái tim đang nhảy nhót. Loại cảm giác này, để Long Hạo càng cảm thấy phía trước nhất định có vật gì đó, nhưng rốt cuộc là thứ gì, Long Hạo cũng không biết, nhưng Long Hạo có loại cảm giác, đồ vật phía trước, chỉ sợ rất khủng bố! Có thể làm cho Hắc Vụ Á Long không cách nào động đậy, chỉ có thể là Long tộc, bởi vì long uy của Long tộc, có thể đem á long nơi này, thậm chí là Cự Long nhất tộc đều áp chế. Hiện tại Hắc Vụ Á Long còn không phải chân chính Long tộc, cho nên nó không có cách nào ngăn cản được long uy của Long tộc khác! Tại phía trước, lúc này lại xuất hiện tiếng vang liên tiếp. Long Viêm thấp giọng rống lên một tiếng, tựa hồ đang nói cho Long Hạo biết, nơi này có nguy hiểm. Long Hạo nghĩ nghĩ, nói: "Long Viêm, Tiểu Hắc, hình thể của các ngươi quá lớn, nếu là cùng đi với ta, sợ rằng sẽ bị phát hiện, ta sẽ đi một mình lên phía trước, nếu là có nguy hiểm gì, ta liền gọi các ngươi qua đây!" Long Viêm lại thấp giọng rống lên một câu, Long Hạo một mình đi về phía trước, hắn thu liễm tất cả khí tức. Tại phía trước, lúc này có một nữ tử, cùng một cái nam tử đang giao phong với nhau, chỉ thấy nữ tử kia nhìn chừng mười tám, mười chín tuổi, mặc một thân váy ngắn màu đỏ, mà làn da của nàng, so với tuyết còn muốn trắng hơn, mềm mại như da thịt trẻ em. Nàng có được khuôn mặt vũ mị đến cực điểm, cái cổ thon dài như là thiên nga, lộ ra khe rãnh khiến cho nam nhân dễ dàng tràm mê vào trong đó, đôi chân của nàng mượt mà hoàn mĩ, cô gái này, nếu là ở nhân gian, chính là hồng nhan họa thủy, có thể làm cho quân vương từ đây không muốn lâm triều. Mà trọng yếu nhất, chính là khí chất của nàng, vậy mà phảng phất giống như hồ ly tinh, chỉ cần là nam nhân, chỉ sợ đều sẽ bị nàng làm cho mê hoặc, chỉ là nữ tử này nhìn tháy như thế nào, cũng không phải là nữ tử nghiêm chỉnh, dù sao nàng ăn mặc quá ít, mà trên thân lại tràn đầy khí tức yêu nữ, vũ mị mà nguy hiểm. Ở trước mặt nữ tử này, là một người đàn ông trung niên quân áo chỉnh tề, anh tuấn bất phàm, trên tay của hắn nắm lấy một thanh trường kiếm, lộ ra khí chất chính phái, nhưng ẩn sâu bên trong ánh mắt của hắn, lại tựa hồ như có một tia thần sắc khó nói nên lời. "Ngụy Anh Hoa, bản cô nương cùng ngươi không có cái ân oán gì, ngươi và ta đều là tới nơi này tìm đồ, chúng ta bây giờ liền ở chỗ này đại chiến, không khỏi quá sớm, còn không bằng chờ chúng ta tìm tới vật mình muốn, lại phân cái cao thấp đi, ngươi cảm thấy thế nào?" Yêu nữ kia lộ ra một nụ cười vô cùng rung động lòng người, chỉ cần là nam nhân, chỉ sợ cũng khó mà cự tuyệt. "Người người đều nói yêu nữ của Lục Dục điện là thiên hạ vô song, hôm nay thấy một lần, quả là thế, nếu là U Lan cô nương nguyện ý, không bằng chúng ta cùng một chỗ đồng hành, như vậy cũng có thể chăm sóc tốt cho nhau!" Chỉ nghe thấy được nam tử kia lộ ra một nụ cười, nói. "Một trong thất kiếm của Thất Tình cốc, Ngụy Anh Hoa Ngụy tiên sinh thanh danh bất phàm, cùng với loại yêu nữ như ta ở chung một chỗ, chỉ sợ sẽ gây hại đến thanh danh của ngươi mà thôi!” Yêu nữ U Lan nhếch miệng mỉm cười, uyển chuyển cự tuyệt nói. "Thế nhân lời ra tiếng vào, cũng không cần phải để ý? Ta nghe nói U Lan cô nương ngươi mặc dù thanh danh phóng đãng, nhưng mà trên thực tế vẫn là…” Ngụy Anh Hoa còn chưa nói dứt lời, liền bị U Lan đánh gãy. "Ngụy tiên sinh, bản cô nương không muốn nói nhảm nhiều, ta không muốn đi cùng với ngươi, hi vọng ta cho ngươi thể diện mà ngươi cũng đừng không cần!" U Lan liền lật mặt, lập tức nói. Tốc độ trở mặt của U Lan, thật sự là so với trong tưởng tượng của Ngụy Anh Hoa còn muốn nhanh hơn! "Nghe nói U Lan cô nương hỉ nộ vô thường, xem ra cũng là thật, bất quá hôm nay ta đích xác rất muốn cùng U Lan cô nương thân cận một chút, nghĩ đến công pháp mà U Lan cô nương tu luyện, cũng là tuyệt học của Lục Dục điện, Vô Song Ngọc Hoa Quyết." "Nếu là có thể trở thành trượng phu của U Lan cô nương, cùng U Lan cô nương song tu, thế nhưng là có thể làm cho thực lực tiến thêm một bước, đây cũng là chuyện mà tất cả nam nhân Đông châu đều ao ước, hôm nay Ngụy mỗ cũng muốn thử cùng U Lan cô nương thân cận một chút xem sao!” Trên mặt Ngụy Anh Hoa hiện ra một nụ cười, mà nụ cười này lại lộ ra hương vị tà ác. "Chỉ sợ Ngụy Anh Hoa ngươi không có phúc hưởng thụ thôi!" U Lan vũ mị cười một tiếng, đáp lại. "Vậy liền để Ngụy mỗ thử một chút đi!" Ngụy Anh Hoa nói xong, chỉ thấy tại sau lưng của hắn xuất hiện một đôi cánh, là phi hành võ kỹ. Mà phía sau U Lan cũng tương tự xuất hiện một đôi cánh, chỉ thấy thân thể hai người nhoáng một cái, trong không khí liền xuất hiện thanh âm bạo hưởng, trong nháy mắt, trong phạm vi trăm trượng xung quanh hai người, tất cả rừng cây, hoa cỏ, thậm chí là dị thú, toàn bộ đều biến mất không thấy, khí tức cuồng bạo vô tận xuất hiện, hai người lại vẻn vẹn chỉ giao thủ một chiêu mà thôi! Long Hạo trong nháy mắt này cảm giác được nguy hiểm, hắn lập tức nhanh chóng thối lui ra ngoài, khi hắn quay đầu nhìn lại, phía sau đã biến thành một mảnh hỗn độn. Hai người giao thủ với nhau, vậy mà để cho khu vực chung quanh bị phá hủy một mảng lớn, Long Hạo khó mà tưởng tượng nổi, thực lực của hai cường giả này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào?! Hai người ở trước mặt kia, bất kỳ một cái nào, chỉ sợ đều sẽ có được thực lực rất khủng bố, thậm chí, so với võ tôn mà Long Hạo đã từng thấy con kinh khủng hơn rất nhiều! Cường giả phía trên võ tôn! Ở phía trên võ tôn, chỉ có võ thánh, còn có cường giả võ đế! Hai người kia, chẳng lẽ là cường giả cấp bậc võ thánh, thậm chí, là võ đế! Nếu không phải như thế, khi hai người bắt đầu giao thủ, tại sao có thể có uy lực kinh khủng như thế? Bất kể như thế nào, hai người kia, mỗi một cái đều là tồn tại mà hiện tại Long Hạo không thể trêu chọc được, liền xem như Long Viêm ở chỗ này, cũng giống vậy, Long Hạo liền lập tức dự định muốn rời khỏi chỗ này. Thời điểm Long Hạo vừa nghĩ như vậy, trái tim của hắn lại bỗng nhiên nhảy một cái. Mà lần này, lại tương đối mãnh liệt, phảng phất như chính trái tim của hắn đang nhảy nhót vậy. "Phù phù!" "Phù phù!" "Phù phù!" "..." Tiếng tim đập càng lúc càng nhanh, Long Hạo có thể cảm giác được, cái đồ vật thần bí kia, chính là ở chỗ này! Hai người còn đang giao thủ, chỉ thấy phía sau U Lan có một đóa hoa lan màu máu, mà tại phía sau lưng Ngụy Anh Hoa, có một thanh bảo kiếm, hai người đã triệu hoán ra võ hồn, mà mỗi một lần hai người tiếp xúc với nhau, đều có thể bộc phát ra khí thế cường đại, vô cùng khủng bố. Toàn bộ mặt đất, đều bị công kích của hai người hất bay, nhưng vào lúc này, dưới lòng đất, lại đột nhiên bay ra một vệt kim quang. Đạo kim quang này xuất hiện, để trên mặt của hai người lộ ra vẻ mừng như điên. Bọn hắn không quản ngàn dặm, chạy đến nơi này, chính là vì món bảo vật này! Nếu có thể có được món bảo vật này, thực lực của bọn hắn khẳng định có thể phóng đại, thậm chí có cơ hội một bước lên trời! Đạo kim quang kia vừa xuất hiện, hai người đồng thời hướng cái kim quang kia bay qua, nhưng chỉ trong một cái nháy mắt, kim quang kia lại phát ra một tiếng long ngâm, chỉ thấy hai người đồng thời bị đánh bay ra ngoài, chỉ là lần này, vậy mà để cho hai người bị trọng thương. Kim quang kia lại hướng một cái phương hướng khác bay đi. Hai người nhìn thấy, lập tức không để ý đến thương thế của chính mình liền đuổi theo. Long Hạo đã cảm giác được không ổn, hai người kia tựa hồ đình chỉ chiến đấu, với lại theo tiếng tim đập càng ngày càng mạnh, liền Long Viêm cũng không chịu nổi, vậy mà một bước cũng đi không được. Long Hạo cắn răng một cái, đem Long Viêm cùng Hắc Vụ Á Long thu hồi vào bên trong Ngự Long Không Gian, hắn tự mình một mình xoay người rời đi thật nhanh. Nhưng vào lúc này, một vệt kim quang hướng Long Hạo phóng tới.