"Là ngươi đáng chết mới đúng!" Trong mắt Long Hạo tràn đầy vẻ băng lãnh. Nhìn thấy Tề Cảnh bị thương nặng như vậy, tăng thêm vừa rồi Cố Chu cố ý đả kích Tề Cảnh, Long Hạo há lại sẽ không phẫn nộ? Long Hạo tuyệt đối sẽ không buông tha cho Cố Chu! Long Viêm rít lên một tiếng, trực tiếp nhào về phía Cố Chu, cái đuôi rồng của nó đảo qua người Cố Chu. "Bất quá chỉ là một đầu súc sinh mà thôi, cũng muốn ngăn cản ta?" Trên mặt Cố Chu lộ ra nụ cười lạnh, nói: "Nhưng con súc sinh nhà ngươi, cũng có tư cách làm tọa kỵ của ta!" Phía sau lưng Cố Chu xuất hiện hư ảnh võ hồn, cái hư ảnh võ hồn kia, lại là một con rết khổng lồ, toàn thân con rết màu đen, lại chừng mười mét, cái võ hồn này vừa xuất hiện, hai tay Cố Chu vậy mà biến thành màu đen. Bàn tay Cố Chu đánh lên trên vảy rồng của Long Viêm, nhưng hiện tại, nhục thể của Long Viêm cường đại vô cùng, coi như đối mặt công kích của Cố Chu, cũng chỉ là khẽ run lên mà thôi. "Vô dụng, mặc dù ngươi có một đầu Cự Long, nhưng võ hồn của Cố Chu phó tông chủ, cho dù là Cự Long cũng có thể thôn phệ, đây chính là U Minh Ngô Công, chỉ là kịch độc trên người của nó, cũng đã có thể đem Cự Long độc chết! Đầu Cự Long này của ngươi, căn bản không thể nào là đối thủ của phó tông chủ!” "Con thằn lằn này của ngươi chết chắc rồi, không chỉ là nó, còn có ngươi, ngươi cũng nhất định sẽ chết, nhất định như vậy! Cố Chu phó tông chủ sẽ không bỏ qua cho ngươi, tuyệt đối sẽ không! Ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Viêm Hạc nhìn chằm chằm Long Hạo, trong cặp mắt của hắn tràn đầy vẻ điên cuồng. "Viêm Hạc, ngươi sủa nhiều như vậy làm cái gì? Có bãn lĩnh thì lại tới đây a! Thế nào, không dám sao?" Long Hạo nhìn chằm chằm Viêm Hạc, lại nhìn lướt qua Tử Hồ, mới tiếp tục nói: "Ngươi nếu không dám thì ngậm mồm lại cho ta! Đừng có đứng ở đó mà sủa loạn lên như vậy!” Nhìn dáng vẻ của Tử Hồ, tựa hồ cũng không có ý định ra tay với Tề Cảnh, Long Hạo nhất định phải đem Viêm Hạc giải quyết trước mới được! "Ngươi… ngươi… ngươi bất quá chỉ là một tên võ vương mà thôi, coi như ngươi biết được bí pháp, ngươi cũng có thể đánh thương được ta sao? Ngươi đã cuồng vọng như thế, ta sẽ để cho ngươi hối hận!" Viêm Hạc tức giận, hai mắt đã vô cùng điên cuồng, lập tức vung ra một chưởng đánh về phía Long Hạo. "Tên đồ đệ này của ngươi, không phải là đầu óc bị hư đó chứ? Hắn lúc này còn đi khiêu khích Viêm Hạc, chẳng lẽ hắn thật cho mình có thể cùng với Viêm Hạc bị mất một tay có thể chiến một trân được sao?" Tử Hồ nhướng mày, nói. "Hắn sẽ không ngu xuẩn như vậy!" Tề Cảnh nhìn Long Hạo ở trước mặt, nói. "Hy vọng là như vậy, ta không muốn ra tay cứu một tên thiên tài ngu ngốc!” Tử Hồ lạnh nhạt nói ra. Viêm Hạc đã tới trước mặt Long Hạo, lập tức liền muốn một chưởng vỗ trúng Long Hạo, hỏa diễm trên bàn tay của hắn như đao, nếu là trảm ở trên người của Long Hạo, đoán chừng Long Hạo sẽ bị bàn tay này chém thành hai nửa. Nhưng ngay lúc này, một đạo thân ảnh to lớn lại từ trên trời giáng xuống, trực tiếp một trảo vỗ trúng Viêm Hạc, cả người Viêm Hạc bị vỗ bay ra ngoài, đầu của hắn trực tiếp bị nổ tung. Đây chính là một vị cường giả nhị tinh võ tôn, coi như tổn thất một cánh tay, nhưng là hắn vẫn là một vị cường giả nhị tinh võ tôn, lại bị đánh nát đầu một cách tùy tiện như thế?! Cái chết kiểu này, đoán chừng đến ngay cả Viêm Hạc cũng không thể nào nghĩ ra, hắn thậm chí còn không nhìn thấy rõ, rốt cuộc là thứ gì giết hắn! Nhưng Tử Hồ lại thấy rất rõ ràng, trong đôi mắt đẹp của nàng, tràn đầy vẻ khó tin: "Cái này... Cái này sao có thể?" "Đây là con rồng thứ hai? Hắn vậy mà có được hai con rồng!" Miệng của Tề Cảnh mở lớn, đã không khép lại được. Có được một con rồng, đây đã là cường giả cực kỳ hiếm thấy, có được hai con rồng, đại vị của Long Hạo, đủ để cùng mấy đại vương triều so sánh! Bởi vì, đây là xưa nay chưa từng có! Con rồng thứ hai xuất hiện, chính là Long Lôi, con rồng này vừa xuất hiện, liền lập tức đem Viêm Hạc chụp chết, nó cúi đầu xuống, nhìn về phía Long Hạo, không rõ Long Hạo đưa nó gọi ra làm cái gì. "Long Lôi, đi đem lão gia hỏa kia chụp chết!" Long Hạo chỉ vào Cố Chu nói. "Ngao" Sau khi Long Lôi nghe được, nó gào thét một tiếng, lao đi. Long Lôi xuất hiện, để trong lòng Cố Chu không khỏi run lên, hắn không thể tin được, tại sao có thể như vậy? Vì cái gì nơi này vậy mà lại xuất hiện hai đầu Cự Long?! Long Viêm cùng Long Lôi rất có ăn ý, hai đầu Cự Long đồng thời công kích Cố Chu, khi Cố Chú đối mặt với Long Viêm, cũng đã là cố hết sức! Dù sao Long Viêm nói thế nào cũng là một đầu Cự Long, công kích của Long Viêm, Cố Chu cũng phải cần toàn lực mới có thể ngăn cản được. Mà độc của Cố Chu mặc dù đối với Long Viêm có hiệu quả, lại tác dụng không lớn, thể chất của Cự Long, lúc đầu liền có thể tự động giải độc, lực cường đại của hắn rơi xuống trên thân Long Viêm, chỉ có thể làm nó bị thương mà thôi! Long Viêm cũng tương tự có thể bị thương đến Cố Chu, ở trên thân thể Cố Chu, có không ít vết tích bị đốt đen. Nhưng là hiện tại, ở phía sau Cố Chu, lại tới thêm một đầu Cự Long! Ba cái đầu của Long Lôi, hai cái đầu đồng thời phun ra lôi điện công kích Cố Chu, một cái khác đầu có thể trực tiếp cắn về phía Cố Chu. Thân thể Cố Chu mặc dù linh hoạt, nhưng tốc độ của lôi điện nhanh đến kinh người, tăng thêm còn có uy hiếp đến từ Long Viêm, thân thể Cố Chu lần nữa vọt lên, bị một cái long trảo vỗ trúng. Một tiếng gãy xương thanh thúy xuất hiện, cả người Cố Chu hướng về phía Long Viêm bay qua. Long Viêm quét cái đuôi tới, Cố Chu vừa bay đến, liền bị đánh trở về phía Long Lôi Lúc này hồn lực hộ giáp trên người Cố Chu đã hoàn toàn vỡ nát, hắn bây giờ chẳng khác nào quả bóng, mà Long Lôi và Long Viêm chẳng khác nào hai cầu thủ đang liên tục đá qua đá lại. Hai đầu Cự Long, đều có được tực lực tứ tinh võ tôn, đồng thời đối phó Cố Chu, có thể nòi chỉ là việc tiện tay mà thôi. Khi hai đầu Cự Long dừng “trò chơi” của mình lại, Cố Chu chẳng khác nào một khối thịt nát rơi xuống mặt đất. Tử Hồ cùng Tề Cảnh đều không thể nào tin được, đây là phó tông chủ Võ Cực tông, Cố Chu đấy ư? Hiện tại Cố Chu vô cùng chật vật, mà hình dáng cũng đã hoàn toàn thay đổi, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn hắn nào dám tin, người ở trước mặt chính là Cố Chu? Tầm mắt Long Hạo hướng Tử Hồ nhìn lại, chỉ thấy Tề Cảnh cố gắng đứng dậy, cản ở trước mặt Tử Hồ: "Khục... Khục... Long Hạo, không nên xuất thủ với Tử Hồ cô nương, nàng không phải địch nhân!" "Nàng không phải địch nhân?" Sau khi Long Hạo nghe được, hơi sửng sốt một chút. "Là nàng báo cho ta biết đến chỗ này, nàng trước kia là… bằng hữu của Lôi Chân sư huynh!" Tề Cảnh do dự một chút, vừa nhìn về phía Tử Hồ, mới nói. Bằng hữu? Long Hạo nhìn Tử Hồ một chút, sau đó mới gật gật đầu: "Tạ ơn Tử Hồ tiền bối!" "Không cần cám ơn chúng ta, ngược lại là chúng ta cho ngươi thêm phiền phức mới đúng, nếu không có chúng ta ở đây, đoán chừng ngươi cũng có thể ra tay giết chết Cố Chu cùng Viêm Hạc rồi!" Thanh âm của Tử Hồ truyền đến, đồng thời cũng không có chút tình cảm nào. "Sư phụ, hắn liền giao cho ngươi đến xử trí đi!" Long Hạo chỉ chỉ Cố Chu trên đất, nói. "Tốt, ta liền tự tay tới giải quyết hắn!" Tề Cảnh đi về phía Cố Chu, trong mắt tràn đầy hàn quang. Vừa rồi Tử Hồ đã cho Tề Cảnh ăn mấy khỏa đan dược trị liệu, hiện tại mặc dù Tề Cảnh không khôi phục được bao nhiêu, nhưng hắn còn có thể đi lại được. "Ngươi... Ngươi lại có hai con rồng... Long Hạo... Ta đã xem thường ngươi... Bất quá ngươi cũng không nên đắc ý... Người của Liệp Long minh... Sẽ tìm được ngươi!" Thanh âm đứt quãng của Cố Chu truyền đến.