Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên

Chương 18: Lương tâm có chút nhức nhối (2)

Chương 18: Lương tâm có chút nhức nhối (2)


Chỉ là chờ đợi một hồi, nhưng vẫn thủy chung không có động tĩnh gì. Nàng quay đầu nhìn lại, Lục Trường Sinh đã chạy ra xa, tiến vào sơn lâm biến mất không còn tăm hơi.

“Lục Trường Sinh!”

Lạc Tiêm Linh tức giận dậm chân, vội vàng đuổi theo hắn.

Trên đỉnh Thanh Vân Phong, Lục Trường Sinh thở phào một hơi dài nhẹ nhõm. Con gái ruột của tông chủ, hắn thật sự không thể trêu chọc.

Đang nghĩ tìm một nơi nào đó để ngủ một giấc, hóa giải chút mệt mỏi.

Kết quả, một thân ảnh chạm mặt hắn.

“Sư đệ!”

Thanh âm vang lên, không mang nửa phần tình cảm.

Chỉ thấy Diệp Thiên Dịch đứng trước mặt, mang theo đôi chút vẻ không vui.

“Sư huynh, huynh đã xuất quan!”

“Huynh chừng nào thì trở về!” Diệp Thiên Dịch đặt câu hỏi.

Đã nói xong sẽ cùng đi tu luyện, kết quả khi y mở mắt ra, thì người đã không còn ở đó.

Đây là y đến hưng sư vấn tội.

Lục Trường Sinh nói: “Sáng nay đệ vừa trở về, thấy huynh chưa tỉnh nên tự mình quay về!”

“Thật ư?” Diệp Thiên Dịch nửa tin nửa ngờ.

Lục Trường Sinh chăm chú gật đầu.

“Lục Trường Sinh, ngươi hãy đứng lại đó cho ta! Hôm nay ngươi không nói rõ ràng, ta thật sự sẽ trở về nói cho cha ta biết!”

Lạc Tiêm Linh đuổi kịp, thế nhưng khi nhìn thấy Diệp Thiên Dịch, nàng lại trong nháy mắt ngậm miệng.

“Sư muội, chuyện gì đã xảy ra?”

“Không có việc gì!” Lạc Tiêm Linh lắc đầu, nàng biết Diệp Thiên Dịch nghiêm khắc, nên sợ Lục Trường Sinh bị trách phạt.

Lục Trường Sinh cũng sợ sư huynh y lại bắt y đi tu luyện, liền dứt khoát nói: “Sư huynh, kỳ thực đệ đã đột phá, cho nên mới sớm trở về, chuẩn bị tĩnh dưỡng hai ngày rồi sẽ đi tu luyện!”

“Thật ư?”

Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, liền triển lộ khí tức của mình, ở Tụ Linh tầng thứ tư.

Trên mặt Diệp Thiên Dịch lập tức lộ ra tiếu dung.

“Tốt lắm, ở tuổi này mà đạt đến cảnh giới này, không thể nói là quá kinh diễm, nhưng cũng không tính là kém cỏi. Sau này tiếp tục cố gắng, tương lai tất sẽ thành công!”

Nghe lời khen ngợi ấy, Lục Trường Sinh thở dài một hơi, xem ra hắn có hai ngày thời gian được sống yên ổn.

Kết quả, Diệp Thiên Dịch lại nói tiếp: “Vừa vặn, lại vài ngày nữa, thú triều sẽ đột kích. Dựa theo lệ cũ, những kẻ đạt Tụ Linh tầng thứ ba trở lên liền có tư cách đi chống lại thú triều. Đối với ngươi đó là một lần lịch luyện, ngươi hãy chuẩn bị cẩn thận!”

Lục Trường Sinh: “???”

“Ta sẽ đi báo danh cho ngươi!” Diệp Thiên Dịch nói xong liền rời đi.

Lạc Tiêm Linh nghe vậy, nhìn về phía Lục Trường Sinh mà nói: “Ngươi còn chưa nói rõ ràng mối quan hệ giữa ngươi và nữ nhân kia, nếu không ta thật sự sẽ nói cho cha ta biết!”

Nhìn nàng, Lục Trường Sinh thở dài. Thật sự là một lớp sóng chưa yên, một lớp sóng khác lại nổi lên.

Y trầm ngâm một lát rồi nói: “Ta cùng nàng không có quan hệ gì cả!”

“Vậy ngươi còn mỗi ngày ở cùng nàng!”

Nói đến đây, Lục Trường Sinh tựa hồ đã đưa ra quyết định gì đó.

“Sư muội, xem ra có một số việc ta không thể không nói cho ngươi biết!”

“Chuyện gì?”

“Ngươi có thể còn chưa biết, sư phụ ta đã mất tích!”

“Ta biết! Mấy ngày trước cha ta đã nói cho ta biết!” Lạc Tiêm Linh nói.

Lục Trường Sinh nói tiếp: “Kỳ thực đối ngoại là nói mất tích, nhưng trên thực tế là bị bắt cóc!”

“Cái gì! Bị bắt cóc ư?”

“Đúng vậy, chỉ là chuyện này không thể nói cho người khác, ngay cả tông chủ cũng không thể nói. Ta giúp Ninh Vũ Hinh tu luyện kiếm đạo, thứ nhất là vì tác hợp nàng cùng Đại sư huynh, thứ hai là vì kiếm chút linh thạch từ trên người nàng, để có thể cầm đi chuộc người. Ta không thể nào trơ mắt nhìn sư phụ chịu khổ được, à, không nói ra ngoài cũng là để giữ gìn thể diện tông môn. Ngươi biết đó, tông môn chính là nhà của ta!”

Cho đến bây giờ, hắn cũng chỉ có thể che giấu lương tâm mình, nếu không thật sự sợ cô nàng này làm loạn ra chuyện gì.

Nghe nói như thế, Lạc Tiêm Linh vẻ mặt nghiêm túc, tràn đầy lo lắng mà nói: “Còn thiếu bao nhiêu linh thạch!”

“Rất nhiều!”

Lục Trường Sinh chăm chú nói, trước tiên thoát khỏi vị sư muội này đã, rồi nói sau, về sau cũng danh chính ngôn thuận mà tiếp xúc Ninh Vũ Hinh.

Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới chính là, Lạc Tiêm Linh nói: “Ta sẽ đi lấy linh thạch cho ngươi!”

“Cần rất nhiều, chút này của ngươi chẳng có tác dụng gì, vẫn là…”

“Đừng lo lắng, cha ta có rất nhiều linh thạch, ta biết giấu ở đâu, ta sẽ đi trộm cho ngươi!”

“Cái gì vậy?”

Lục Trường Sinh sững sờ. Nàng đã đi xa, trong lúc nhất thời hắn lại có chút không biết phải làm sao, lương tâm hắn có một tia nhức nhối khó chịu!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch