Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cẩu Thành Thần Quân, Tông Môn Để Cho Ta Ở Rể

Chương 8: Nghỉ việc (2)

Chương 8: Nghỉ việc (2)


Quản sự Linh Mộc viên Trần Thành cũng đang đứng bên cạnh, giới thiệu điều gì đó.

“Cố Án đâu rồi?” Trần quản sự hỏi.

“Lão đại đi kiểm tra bốn phía.” Thu Hoa mở miệng đáp.

“Ta đã bảo người thông tri các ngươi rồi mà, vì sao còn thiếu người?” Đôi mắt Trần quản sự lạnh lẽo, thanh âm hắn trầm thấp.

“Hôm qua ta đã thông tri rồi, có lẽ giọng ta quá nhỏ, hắn không nghe thấy.” Dương Thạch nhỏ giọng đáp lời.

“Xem ra là ta phải cho các ngươi một trận ra oai phủ đầu rồi.” Thanh âm của nam tử xa lạ mang theo uy nghiêm.

Nhất thời trong lòng mọi người dấy lên sự lo lắng.

Thu Hoa do dự đôi chút, định mở miệng giải thích.

Nhưng mà Cố Án vừa lúc này đi tới.

“Trần quản sự.” Cố Án chắp tay hành lễ.

Nhìn thấy Cố Án, trong lòng Trần quản sự khẽ động, hắn cười nói: “Cố Án, đây là vị lĩnh đội mới đến, sau này hắn chính là lĩnh đội của các ngươi, bởi vì tình hình khẩn cấp ở đây, nên hắn đã đến sớm để chủ trì đại cục.”

Cố Án nhìn về phía đối phương, nghĩ rằng, nói cách khác, sau này hắn cũng không còn là lĩnh đội nữa.

May mà tạm thời hắn không cần chuyển địa điểm, nếu không sẽ rất phiền toái.

Mặc dù có chút không cam lòng, nhưng thế sự mạnh hơn người, cho nên hắn vẫn cúi đầu thành khẩn nói:

“Gặp qua lĩnh đội.”

Thấy đối phương gật đầu, Trần quản sự cười giới thiệu: “Vị lĩnh đội này là đệ tử ngoại môn của tông môn, Thượng Vân Đông. Sau này các ngươi hãy hợp tác lẫn nhau, đừng chậm trễ việc giao nộp linh mộc mà tông môn yêu cầu, cũng sắp đến thời hạn rồi. Những chuyện khác các ngươi tự giải quyết cho tiện, ta sẽ không quản nơi này nữa.”

Sau đó, Trần quản sự liền rời đi.

Cố Án cảm thấy trong lời nói của Trần quản sự có hàm ý, nhưng hắn vẫn im lặng chờ đợi sự sắp xếp.

Quan mới đến tất sẽ muốn lập uy, chính hắn, kẻ từng là lĩnh đội, cũng không thể thoải mái được.

Quả nhiên, Thượng Vân Đông mở miệng nói: “Bốn người giám sát tạm thời không thay đổi.”

Sau đó hắn đưa ánh mắt về phía Cố Án:

“Về phần ngươi, tạm thời ta chưa biết nên sắp xếp công việc gì cho ngươi. Nghe nói ngươi thường xuyên đốn củi để giết thời gian, vậy trước tiên hãy cùng những thợ đốn củi khác đi đốn củi đi.”

“Thế nhưng lão đại hắn...” Thu Vân định giải thích điều gì đó.

Việc hắn tự đi đốn củi và việc bị sai đi đốn củi hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Nhưng mà lời nàng còn chưa dứt, Thượng Vân Đông đã lạnh giọng ngắt lời nàng: “Cách xưng hô này nên thay đổi.”

Nhất thời Thu Vân cúi đầu không dám mở miệng nói thêm lời nào.

Trong lòng Cố Án quả thật có chút không thoải mái, nhưng đối phương từ khí tức cho thấy hắn là tu sĩ Luyện Khí tầng bốn, lại còn là đệ tử ngoại môn.

Hắn cũng không tiện nói điều gì, chỉ có thể cầm lấy rìu mà đi đốn củi.

“Các ngươi đi giám sát một chút.” Thượng Vân Đông thuận miệng nói.

Sau đó Cố Án cầm rìu đi về phía linh mộc, bắt đầu gia nhập cùng những thợ đốn củi khác.

Hiện tại, việc đốn củi quả thật có chút uổng công.

Vì chỉ số của hắn đều đã đầy, nên chặt cũng chỉ là chặt uổng mà thôi.

Bởi vì lĩnh đội mới đến, tất cả mọi người đều đang giám sát ở gần đó.

“Lão đại Cố, hôm nay có chuyện gì sao? Có phải mọi người đều rảnh rỗi không có việc gì làm?” Một vị tán tu thợ mộc tò mò hỏi.

Hắn có bộ dáng trung niên, tuổi tác tương đương với Cố Án.

Việc hắn có thể kiếm miếng cơm ở đây, phần lớn là nhờ vào sự giúp đỡ của Cố Án.

“Một lĩnh đội mới vừa đến.” Cố Án vừa chặt Kim Cương Mộc vừa nói.

Nghe vậy, đối phương có chút ngoài ý muốn: “Vậy còn lão đại Cố thì sao?”

“Nhìn tình cảnh của ta thì ngươi sẽ biết.” Cố Án chỉ chỉ cây rìu trong tay hắn.

Nhất thời đối phương có chút kinh ngạc.

“Đừng tụm năm tụm ba thì thầm, mau chóng làm việc đi!” Đột nhiên một chiếc roi quất tới.

Suýt nữa quất vào người Cố Án.

Thấy vậy, Cố Án quay đầu nhìn sang.

Là Dương Thạch.

Thấy Cố Án nhìn sang, đối phương lập tức cười làm lành nói: “Cố Án, lĩnh đội mới đang nhìn chằm chằm ở phía sau, gặp dịp thì thôi, chớ để ý. Hiện tại ngươi bị lĩnh đội mới yêu cầu đốn củi, hay là ngươi nên đốn củi cho thật tốt đi.”

Nhìn ý cười trong đôi mắt của đối phương, Cố Án biết đối phương đang có tâm tình tốt.

Vả lại đối phương thế mà lại nói để hắn đốn củi cho thật tốt.

Mặc dù hắn nói là gặp dịp thì thôi, nhưng một roi này lại là để khiến hắn khó xử.

Nếu là người khác làm vậy với hắn, thì hắn sẽ cảm thấy bình thường.

Thế nhưng Dương Thạch lại là kẻ do chính hắn cất nhắc lên.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch