Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ẩn Thế Ma Tôn, Nữ Đế Mang Em Bé Tới Cửa Cầu Phụ Trách

Chương 11: Điều này quả là điều thú vị hơn nhiều so với khi làm Ma Tôn

Chương 11: Điều này quả là điều thú vị hơn nhiều so với khi làm Ma Tôn


Lạc Như Anh không thể từ chối thiện ý của Ninh Dạ Thần, đành ngượng ngùng khẽ mở đôi môi đỏ, ngậm lấy thìa cháo thuốc đưa tới.

Nàng đã hơn bốn trăm tuổi, vậy mà lại bị đút ăn như một hài nhi.

Đối phương lại là một kẻ phàm nhân, nếu chuyện này truyền ra ngoài, nàng còn mặt mũi nào nhìn ai nữa.

Lạc Như Anh mặt hơi ửng đỏ, nuốt miếng cháo thuốc trong miệng, đôi mắt đẹp chợt sáng lên.

Cháo thuốc tan chảy trong miệng, mùi thuốc nồng nặc cùng hương thơm của nguyên liệu nấu ăn tràn ngập khoang miệng nàng, một luồng hơi ấm áp tỏa khắp thân thể nàng, dưỡng ấm toàn thân kinh lạc.

Cháo thuốc này chẳng phải cháo thuốc bình thường!

Bên trong có dung nhập rất nhiều tiên thảo linh dược, lại còn có Ngân Vĩ Linh Ngư non mềm vô cùng, không hề có mùi tanh khó chịu!

Khi ở Tiên giới nàng vẫn thường nếm qua, chỉ một ngụm nàng đã nhận ra ngay!

Ngân Vĩ Linh Ngư không chỉ có thể chữa trị căn cốt và các vết thương cũ trong cơ thể, mà còn có thể khơi thông kinh lạc, làm tràn đầy linh lực trong cơ thể.

Ngay cả ở Tiên giới, Ngân Vĩ Linh Ngư cũng không phải thứ thường xuyên có thể thấy.

Vậy mà nàng lại được ăn cháo thuốc làm từ Ngân Vĩ Linh Ngư tại Nhân giới!

Hương vị còn vô cùng ngon miệng.

"Đây, đây là cháo thuốc do ngươi làm sao?"

Lạc Như Anh trợn to đôi mắt đẹp, hỏi với vẻ mặt không thể tin được.

"Không sai, nàng thấy ngon không?"

Ninh Dạ Thần cười hỏi ngược lại.

"Ngon lắm..."

Lạc Như Anh vô thức trả lời, sau đó lại lập tức lắc đầu.

Giờ không phải là lúc nghiên cứu xem có ngon hay không nữa!

Mà là vì sao tại Nhân giới lại có Ngân Vĩ Linh Ngư chứ!

"Con cá ngươi dùng chế biến cháo... Ngươi lấy từ đâu ra vậy?"

"Ồ? Phía sau căn phòng này, không xa có một hồ nước, cá là bắt từ đó."

"Bắt trong hồ...?"

Lạc Như Anh vô cùng kinh ngạc, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm Ninh Dạ Thần.

Ngân Vĩ Linh Ngư sinh sống trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt, nhất định phải sinh sống trong linh tuyền dồi dào linh lực, bằng không chỉ trong chốc lát sẽ hư thối mà chết!

Làm sao có thể sinh sống trong hồ nước ở Nhân giới?

Nàng nghi ngờ hắn đang lừa dối nàng!

Lúc trước thì là tiên thảo linh dược, bây giờ lại là Ngân Vĩ Linh Ngư, nơi rừng núi nhỏ này sao lại có nhiều vật quý giá đến thế?

"Vi phu không lừa nàng, thật là bắt được trong hồ, nếu không tin lát nữa sẽ dẫn nương tử đến xem."

Ninh Dạ Thần thành thật đón lấy ánh mắt dò xét của Lạc Như Anh mà giải thích.

Hắn không hề nói sai, tiên thảo linh dược đều hái trên núi, chẳng qua trăm năm trước chính hắn đã trồng chúng ở đó.

Ngân Vĩ Linh Ngư cũng bắt trong hồ, bất quá cũng do chính hắn nuôi thả ở đó.

"Được thôi..."

Lạc Như Anh thấy Ninh Dạ Thần dường như thật không giống đang nói dối, cũng không truy vấn thêm nữa.

Mặc dù trong lòng còn nhiều nghi hoặc, nhưng nàng vẫn quyết định tin tưởng Ninh Dạ Thần.

Dù sao hắn cũng chỉ là một kẻ phàm nhân, không thể nào tự nhiên mà có được những tiên thảo linh dược hay Ngân Vĩ Linh Ngư quý giá này.

Lát nữa nàng sẽ tự mình đi nghiệm chứng một phen vậy.

"Nương tử, a ~"

Thấy Lạc Như Anh không hỏi thêm nữa, Ninh Dạ Thần tiếp tục múc cháo thuốc đút cho nàng ăn.

Lạc Như Anh há miệng ăn từng muỗng, dần dần gạt bỏ những lo lắng trước đó ra khỏi đầu.

Hai người cứ thế thân mật thay nhau đút ăn, không hay biết rằng một tiểu gia hỏa đã tỉnh giấc, mở to đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm cử động của hai người.

Lạc Như Anh vừa hay bị đút thêm một muỗng, thì phát hiện Lạc Hồng Dạ đã tỉnh dậy nhìn chằm chằm nàng, lập tức mặt đỏ tới mang tai, hoảng hốt đến nỗi bị sặc yết hầu, bỗng nhiên ho khan vài tiếng.

Bị hài tử nhìn thấy cảnh tượng mình được đút ăn, thật khiến nàng ngượng chết mất!

"Khụ khụ, Dạ Dạ... Ngươi tỉnh rồi sao..."

Lạc Như Anh lấy lại bình tĩnh, đưa tay ôm lấy Lạc Hồng Dạ, chỉ là sắc đỏ ráng chiều trên mặt nàng vẫn chưa biến mất.

"Cha đang đút cho mẫu thân ăn ~"

"Tựa như mẫu thân cho Dạ Dạ ăn vậy ~"

Lạc Hồng Dạ nhìn thoáng qua Ninh Dạ Thần, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Lạc Như Anh mà cười nói.

Lạc Như Anh lập tức ngượng ngùng, hờn dỗi lườm Ninh Dạ Thần một cái.

Đều do gia hỏa này, nàng đã bảo mình có thể tự ăn được rồi, nhưng hắn cứ nhất định phải tự mình đút nàng.

Lần này lại để hài tử nhìn thấy mất rồi.

Nét vạn trượng phong tình này của Lạc Như Anh ngược lại khiến Ninh Dạ Thần không nhịn được nhìn thêm mấy lần.

Không ngờ, nương tử của hắn khi hơi tức giận cũng thật đáng yêu.

Thì ra nữ nhân khi tức giận cũng có một mặt đáng yêu!

"Cha, Dạ Dạ cũng muốn cha đút ăn."

Lạc Hồng Dạ cũng không cảm thấy hành động của cha và mẫu thân có gì không hay, ngược lại thấy rất vui vẻ, há cái miệng nhỏ, đưa cổ muốn được đút ăn.

Ninh Dạ Thần nhẹ nhàng vuốt ve đầu Lạc Hồng Dạ, cũng múc một muỗng cháo thuốc đút vào miệng nàng.

Cháo thuốc quý giá này, đối với Lạc Hồng Dạ đang tuổi lớn cũng là đại bổ.

Lạc Hồng Dạ vui vẻ nheo lại đôi mắt, cong lên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, ngồi trong ngực Lạc Như Anh khẽ lắc lư người. Nàng giọng nói non nớt mà nói:

"Ngon quá ~"

"Cha làm ngon hơn mẫu thân, Dạ Dạ còn muốn ~"

Lạc Như Anh trên mặt lập tức lộ ra vẻ quẫn bách và cô đơn.

Thì ra những gì nàng làm trước đó chẳng dễ ăn chút nào ư...

Nàng thân là Nữ Đế một phương của Tiên giới, không biết nấu ăn hẳn là chuyện rất bình thường mà!

Nhưng khi nghe được mình không bằng một kẻ phàm nhân, dù chỉ là về việc nấu nướng, vẫn không khỏi khiến Lạc Như Anh trong lòng cảm thấy vô cùng hụt hẫng.

"Ngon thì Dạ Dạ ăn nhiều một chút nhé ~"

Nghe được hài tử thích, Ninh Dạ Thần trong lòng cũng vô cùng vui mừng, lần nữa múc cháo thuốc đút vào miệng Lạc Hồng Dạ.

Chẳng biết tại sao, trong lòng hắn tràn đầy tự hào và thỏa mãn.

So với việc hắn đi tiêu diệt một Tiên Đế còn thỏa mãn gấp vạn lần!

Cũng không uổng phí hơn một trăm năm qua, mỗi ngày hắn ẩn mình nơi đây luyện tập nấu nướng, học được tài nấu ăn ngon!

Không nghĩ tới trù nghệ thuận tay mà luyện tập này, lại có thể phát huy tác dụng vào lúc này.

Cũng coi là một dạng cơ duyên xảo hợp.

Ninh Dạ Thần nhìn ra thần sắc cô đơn, u oán kia của Lạc Như Anh, chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi, lại múc cháo thuốc đút cho nàng ăn.

"Nương tử, đến lượt nàng rồi ~"

Lạc Như Anh: "..."

Có cảm giác bị coi như hài tử mà đút ăn, khiến vẻ u oán trên mặt Lạc Như Anh càng thêm đậm sâu.

Bất quá nhìn thấy Lạc Hồng Dạ mong đợi ngẩng đầu nhìn nàng, nàng vẫn há miệng yên lặng ăn cháo thuốc đưa tới.

Trong lòng nàng không thể không bội phục, hắn làm quả thật dường như ngon hơn nàng một chút.

Nhìn Ninh Dạ Thần mãi đút cho hai mẫu tử mà mình lại không ăn, Lạc Như Anh không khỏi hỏi:

"Ngươi... không ăn sao...?"

"Vi phu không đói bụng, nàng và hài tử ăn đi."

Ninh Dạ Thần cười nói.

Hắn là đang hưởng thụ quá trình đút ăn, thân là Ma Tôn, hắn dù vĩnh viễn không ăn cũng chẳng sao cả.

Ngẫu nhiên ăn một bữa cũng hoàn toàn là do ăn uống mà thôi.

Lạc Như Anh nhưng cũng không biết Ninh Dạ Thần là Ma Tôn tai tiếng lẫy lừng kia, chỉ coi hắn là một kẻ phàm nhân đơn thuần.

Nghe nói lương thực ở Nhân giới rất quý giá, nhất là những kẻ sống trong những gia đình nghèo khó giữa rừng núi cằn cỗi, thậm chí đã từng phải ăn vỏ cây qua ngày.

Nàng nhìn thoáng qua trong căn phòng quả thật dường như không có gì thức ăn dự trữ, coi Ninh Dạ Thần là đang tự mình nhịn đói để nhường đồ ăn cho các nàng, trong lòng vô cùng cảm động.

Chủ động một tay giật lấy từ tay Ninh Dạ Thần chút cháo thuốc còn lại không nhiều, nàng hơi ngượng ngùng đỏ mặt, múc cháo thuốc đút tới miệng hắn.

"Ta, ta cùng Dạ Dạ đã ăn no rồi, số còn lại ngươi ăn đi..."

Thân là Nữ Đế Tiên giới khi xưa, nàng vậy mà chủ động đút ăn cho một phàm nhân...

Nói ra chắc hẳn không ai tin nổi...

Nhưng đây cũng là để báo đáp ân tình của hắn.

Vả lại, hắn cũng xem như là trượng phu của nàng, hẳn cũng xem như là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi.

Ninh Dạ Thần hơi kinh ngạc, không nghĩ tới Lạc Như Anh lại muốn chủ động đút ăn cho hắn.

Hắn mỉm cười, vui vẻ há miệng tiếp nhận.

Cảm giác được người khác đút ăn này hắn cũng không phải lần đầu tiên có, thuộc hạ của hắn cũng đã từng đút hắn ăn, nhưng cảm giác lại hoàn toàn khác biệt.

Điều này quả thật thú vị hơn nhiều so với khi làm Ma Tôn!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch